Edit: Docke
Tô cháo vừa nấu xong còn đang nói hôi hổi.
Hạ Lan Tuyết đứng dậy đón lấy tô cháo trong tay nàng, sau đó vuốt ve ngón tay nàng, thân thiết hỏi: “Có nóng lắm không?”
Dung Tú ôn nhu cười cười, khẽ lắc đầu.
Hạ Lan Tuyết nắm tay nàng, thối lui về bên cạnh bàn. Nhưng trước sau, ánh mắt vẫn không rời khỏi gương mặt, ánh mắt Dung Tú.
Vẻ mặt của anh, bình tĩnh đến mức thần kỳ.
“Cứ nhìn thiếp làm gì?” Khuôn mặt Dung Tú thoáng đỏ ửng, thấp giọng nói: “Lẽ nào trên mặt thiếp có hoa sao?”
Hạ Lan Tuyết mỉm cười, rốt cuộc buông tay nàng ra, ngồi vào phía đối diện.
Dung Tú cầm lấy hai cái chén trên bàn, múc cho Hạ Lan Tuyết một chén thật đầy, đưa cho anh.
“Thơm quá.” Hạ Lan Tuyết cúi đầu hít hà, lại cười nói: “Tiểu Dung, nàng còn nhớ không, lần đầu tiên nàng đến chỗ Tham Giới đại sự học cách nấu món chay đó?”
“Tất nhiên là nhớ rồi.” Dung Tú nao nao, sau đó như chìm trong hồi ức, mỉm cười: “Khi đó, Tham Giới đại sư không chịu thu nhận đồ đệ. Chúng ta cải trang thành hai phật tử mới xuất gia, cố ý đấu pháp trước mặt ông. Chàng còn len lén đem thức ăn do ngự trù làm sẵn mang đến, nên thắng được thiếp. Thiếp đã khóc sướt mướt, cầu xin Tham Giới đại sư giúp đỡ. Ông quả thật đã bị trù nghệ (tài nấu nướng) của ngự trù kích thích, thề sẽ phải giúp thiếp thắng được cuộc so tài này. Cho nên, ông đã đem toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170709/quyen-2-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.