Edit: Docke
Không kịp nữa rồi, phải lập tức bắt cóc Dung Tú.” Trông thấy Hạ Lan Tuyết ngã xuống, Viêm Hàn quyết định thật nhanh, quay qua thấp giọng dặn dò Y Nhân một câu, “Cứ trốn ở đây.” Sau đó tung người bay xuống.
Uy tín của Viêm Hàn chính là ở chỗ hắn không bao giờ bỏ mặc thuộc hạ của mình. Mặc dù chỉ là bốn tên thị vệ Viêm cung bình thường, hắn cũng phải đích thân dẫn bọn họ trở về.
Còn thị vệ thân cận của hắn thì dựa theo chỉ lệnh của hắn mà tiếp tục đứng trên nóc nhà bảo hộ Y Nhân.
Y Nhân vốn đã định nhảy xuống theo nhưng lại bị thị vệ ngăn chặn, không thể động đậy.
Cô chỉ có thể trơ mắt nhìn đao kiếm bốn phía, cùng với sự xuất hiện bất ngờ của Viêm Hàn mà bắt đầu phát sáng. Vòng vây bắt đầu cấp tốc thu hẹp lại. Viêm Hàn vừa bước vào phòng thì bên ngoài đã biến thành một hàng rào sắt.
Mũi đao đồng loạt hướng vào.
“Cứ mặc kệ Hạ Lan Tuyết, không chế Dung Tú trước.” Viêm Hàn dặn dò ngắn gọn bốn tên thuộc hạ, sau đó đẩy cửa sổ ra, thản nhiên mà nhìn những bóng người đang lại gần ở bên ngoài, cao giọng hỏi: “Không biết người đến là ai?”
Dung Tú còn chưa kịp la lên đã bị thị vệ nghe động mà vung song chưởng, điểm ngay huyệt câm.
Ngoài cửa, một hoa y nam tử bước lên, chắp tay đứng lên phía trước mọi người. Dáng người thẳng, đứng hiên ngang tứ bình bát ổn. Một bộ dáng ổn trọng tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170699/quyen-2-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.