EDIT: DOCKE
Hạ Lan Tuyết cười cười, tựa hồ như anh đã sớm đoán trước được đáp án của cô, tựa hồ như chưa bao giờ lo lắng cô sẽ cự tuyệt, tựa như anh tin cô cũng như tin vào chính bản thân mình.
Đáp án này làm cho Lãnh Diễm giật mình, lập tức cười lạnh một tiếng: “Các ngươi muốn cùng chết, chẳng lẽ ta còn không thành toàn cho các ngươi sao?”
Lúc nói ra những lời này, trong lòng Lãnh Diễm là một mảnh tiêu điều.
Nếu nàng cũng gặp phải chuyện này, có ai có thể hờ hững nói với nàng: ‘chúng ta cùng chết’ như vậy hay không?
Nàng đột nhiên cảm thấy hâm mộ Hạ Lan Tuyết, cũng nảy sinh ghen tỵ với Y Nhân.
Nữ vương lên tiếng, những chiếc cung tên vốn đang căng thẳng chờ lệnh, nay lại run rẩy vang lên, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể chen chúc bắn ra như ong vàng vỡ tổ.
Lãnh Diễm mím môi, một câu ‘giết tuyệt’ lại chậm chập không thể nói thành lời.
Tất cả mọi người cùng chờ đợi quyết định của nàng.
Trong lòng Y Nhân và Hạ Lan Tuyết đều không hề sợ hãi. Bọn họ chỉ im lặng đứng nguyên chỗ cũ, không nói cũng không động.
Cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.
Thần sắc Lãnh Diễm đột nhiên mềm nhẹ hẳn. Khuôn mặt vốn trầm tĩnh đột nhiên dãn ra một nụ cười nhẹ. Nàng quay qua Hạ Lan Tuyết thỏa hiệp: “Chỉ cần bây giờ ta thả nàng, ngươi lập tức thành thân với ta, có đúng không?”
“Phải” Hạ Lan Tuyết thản nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-y-nhan/2170567/quyen-3-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.