“Hiểu nguyệt! Hiểu nguyệt! Hoàng hậu!” 
“Ư, Ồ, mẫu hậu có chuyện gì muốn phân phó cho Hiểu Nguyệt?”, nàng bị giọng nói oán giận làm cho giật mình, liền lấy lại tinh thần đồng thời cũng tự trách mình tại sao khi thấy thái hậu lại giật mình 
. 
“Con có tâm sự gì sao? Từ sáng đến giờ sau khi con đến đây chỉ mở miệng nói một hai câu, với lại nét mặt rất hốt hoảng”, thái hậu quan tâm hỏi “Có việc gì cứ nói với mẫu hậu, ta sẽ thay con giải quyết cho”. 
Cái gì? Để cho người phụ nữ tôn quý nhất hậu cung giải quyết giùm! Hiểu Nguyệt tự nhận mình chưa đủ phúc khí để nhận, “Cám ơn ý tốt của mẫu hậu, Hiểu Nguyệt không có tâm sự gì, chỉ là tối qua ngủ không ngon giấc thôi”, nàng vội vàng đứng dậy thi lễ nói. 
“Ngủ không ngon?”, thái hậu nhẹ nhàng buông một câu, trong nháy mắt vẻ mặt liền tươi cười “Có phải vì tối qua hoàng thượng không đến Chiêu Dương cung?” 
Ách…thái hậu, lão nhân gia ngài cũng trực tiếp qua đi! Hiểu Nguyệt không nói gì chỉ ngắm nhìn lão bà cao quý trước mặt, sau đó mới lên tiếng “Mẫu hậu nói đùa, thần thiếp bởi vì thời tiết dần dần nóng lên nên ban đêm ngủ không ngon giấc”. 
“Tối hôm qua trời nóng? Ta nhớ đêm qua trời chuyển lạnh, còn có mưa nữa, sáng sớm khi ta rời giường vẫn còn thấy mặt đất ẩm ướt đây!”, thái hậu vẫn cười như trước, giọng điệu bình tĩnh tiếp tục thảo luận vấn đề thời tiết với Hiểu Nguyệt. 
“Haha”, Hiểu Nguyệt cười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-to-hieu-nguyet/2781215/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.