Ăn tối xong, theo thói quen, Đỗ Hiểu Nguyệt dựa lên ghế dài[1], cầm lấy quyển tiểu thuyết gió trăng bắt đầu đọc say sưa. Hồng Trù và Thanh Trúc đứng hầu một bên, Tú nhi cắt hoa đèn, trong không khí trầm mặc không có tiếng chuyện trò cười đùa như trước kia. Đến khi Hồng Trù thấy Đỗ Hiểu Nguyệt chỉ đọc một trang sách trong gần nửa khắc (một khắc = 15’),mới cẩn thận hỏi: “Tiểu thư, đêm nay có muốn nghỉ ngơi sớm một chút không?”
“Được!” Đỗ Hiểu Nguyệt bỏ sách xuống, nhìn Thanh Trúc chằm chằm, hít nhẹ một hơi, chậm rãi nói, “Thanh Trúc, mấy tháng nay đều phiền cô mua truyện giúp tôi, thực là vất vả cho cô quá! Tôi cũng biết cung quy rất nghiêm ngặt, chỉ trong một giờ mà bắt cô chạy đi chạy về, còn giúp tôi chọn mấy quyển truyện này, làm khó cho cô rồi!”
“Không có gì ạ! Tiểu thư đối xử với Thanh Trúc tốt vậy, Thanh Trúc rất nên giúp tiểu thư mấy việc lặt vặt này mà!” Thật lạ, giọng Thanh Trúc mềm đi hẳn, không có vẻ trong sáng mọi khi, lặng lẽ đứng bên cạnh Đỗ Hiểu Nguyệt.
“Ha ha!” Đỗ Hiểu Nguyệt cười nhẹ, “Thật sự cần phải cám ơn cô, nếu không tôi chẳng biết làm gì để giết thời gian ở trong Hoàng cung này! Nhưng lần nào cũng đều bắt cô xuất cung chạy đi chạy về như thế, tôi thấy hơi áy náy, thế nên từ lần sau để Tú nhi xuất cung đi! Cô nói địa chỉ thư trai cho Tú nhi biết, cũng đưa lệnh bài xuất cung cho Tú nhi một thể luôn nhé!” Đàm Văn Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-to-hieu-nguyet/2781181/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.