Sống những ngày bị giam lỏng, Đỗ Hiểu Nguyệt cuối cùng đã cảm nhận được cái gì gọi là một ngày dài như một năm! Trước kia bị phạt cấm túc ít nhất còn có hai mỹ nhân và một chồng tiểu thuyết gió trăng sống qua ngày với mình; giờ thì sao, không có gì hết, ba nha đầu hình như bị cấm, hỏi gì đáp nấy mà còn dùng kiểu nói như có như không. Khi không hỏi đến thì họ liền biến thành mấy cái bóng không phát ra tiếng động. Hiểu Nguyệt đi một bước thì họ theo một bước. Sau mười lăm ngày bị nhốt, Hiểu Nguyệt không thể không thỏa hiệp, đồng ý với yêu cầu cuối cùng của Ly Lạc. Chỉ là ——
“Tại sao vẫn không cho tôi ra ngoài?” Hiểu Nguyệt trợn mắt nhìn hai Đại hán canh gác ở cửa phòng.
“Đỗ cô nương, chủ tử lệnh cho tại hạ bảo vệ Đỗ cô nương.” Hai Đại hán trả lời thận trọng.
“Mấy người…” Khóe mắt Hiểu Nguyệt giật giật, nàng vỗ nhẹ lên trán rồi liếc nhìn ba cái bóng sau lưng một cách mệt mỏi, đôi mắt nhắm hờ rồi khi mở ra đã có vẻ bình tĩnh hơn hẳn, “Chủ tử nhà các người đã ra lệnh cho các người bảo vệ tôi thì đương nhiên là tôi đi đến đâu các người sẽ theo đến đấy, mà y cũng có nói cần giữ tôi ở nguyên trong căn phòng này đâu! Hơn nữa chủ tử các người giao việc cho tôi đi làm, ngồi trong phòng chẳng giải quyết được gì. Thế nên tôi đặc biệt cho phép các người đi theo, như vậy các người vừa không vi phạm mệnh lệnh của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-to-hieu-nguyet/2781140/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.