Huỳnh Mặc Viên được đưa tới Mộng Điền viên. Nơi đây là nơi ở của Thái tử phi nên vô cùng sa hoa, lộng lẫy.
"Mặc Viên, ngươi ở đây chuẩn bị, ta vào cung xin thẻ bài thú ngươi, tối mới có thể quay lại."
Tô Cẩn Hạo không lạnh không nóng nói.
Huỳnh Mặc Viên lơ mơ cố gắng đứng thẳng. Gật gật đầu và không nói gì thêm.
"Ngươi nhớ lấy một điều. Rằng ngoài ta ra, thì trong phủ này, ngươi là người có quyền lớn nhất"
Hàm ý là, nếu có ai dám khi dễ ngươi, cứ trực tiếp phạt hắn.
Nhưng đổi lại trong đầu Huỳnh Mặc Viên thì là: nếu có ai dám không có ngươi ăn, không cho ngươi ngủ, cứ trực tiếp đánh hắn.
Huỳnh Mặc Viên vui vẻ gật đầu.
Nhìn thấy sự vui vẻ trong mắt nàng, Tô Cẩn Hạo có chút mù mịt. Nhưng cũng không ở lâu nữa, hắn chỉ khẽ xoa đầu Mặc Viên rồi ra ngoài.
Trên cây, Nhị Ảnh xoa xoa mắt, sự kinh ngạc là không thể dấu:
"Tam Ảnh, ngươi nói là mắt ta hỏng, hay chính xác là chủ tử vừa mới xoa đầu một nữ nhân vậy?"
Cái người được gọi là Tam Ảnh chỉ cười khinh bỉ nhìn Nhị Ảnh rồi nói:
"Là mắt ngươi hỏng"
"Nhất Ảnh"
Một giọng nói lạnh lẽo của Tô Cẩn Hạo truyền đến. Một bóng đen liền lập tức đáp xuống trước mặt hắn, cung kính:
"Chủ tử"
Tô Cẩn Hạo cao ngạo mà lạnh lùng ra lệnh:
"Ngươi cùng Tử Ảnh đi theo bảo vệ cho Thái tử phi!Cứ quang minh chính đại ở cạnh nàng, không cần ẩn nấp"
Nói rồi khuất dạng.
Ở trong tẩm phòng, Huỳnh Mặc Viên đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-mac-vien/67399/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.