"Này, ngươi là ai, sao lại nằm chắn ngang cửa phủ Thái tử?"
Đúng lúc này, một giọng nói có phần lạnh lùng vang lên. Huỳnh Mặc Viên quay đầu. Một nam nhân thân mặc hắc y cưỡi một con ngựa ngồi từ trên nhìn xuống, mái tóc đen nửa buộc nửa thả, mày rậm mắt phượng hẹp, trông tuấn lãng vô cùng. Nhưng....
"Nè, muốn nói gì thì xuống ngựa đi, ngươi có biết nhìn kiểu này mỏi cổ như thế nào không hả?"
Nói rồi còn đưa tay lên sau gáy mà xoa nắn. Phải nói a, mỏi ghê á.
Nam nhân kia sửng sốt, định nói gì thì lại có một giọng nói không lạnh không nóng vang lên:
"Ngươi mang nàng ta vào đây."
Huỳnh Mặc Viên vừa quay đầu, chỉ loáng thoáng thấy một cỗ xe giá thì đã bị nam nhân vừa rồi xốc lên đưa vào trong xe ngựa.
Nam nhân mặc hoàng y vàng nhạt tượng trưng cho thân phận thái tử. Sống mũi cao, da hơi vàng khỏe mạnh, mày rậm mắt phượng dài, cánh môi mỏng khẽ vẽ lên một đường. Y ngồi nghiêng, tựa tiếu phi tiếu nhìn gương mặt Huỳnh Mặc Liêm rồi hỏi:
"Ngươi là người thứ mấy?"
Huỳnh Mặc Viên cảm khái trước vẻ đẹp của y, nhưng cũng ngơ ngơ đáp lại:
"Thứ ba"
Nói rồi còn vươn ba ngón tay ra.
Nam nhân hơi nhíu mày, cố gắng tìm trong mắt Huỳnh Mặc Viên một chút giả dối hay tình ý nào nhưng chỉ thấy một mảng sương tựa như đang rất buồn ngủ.
Tô Cẩn Hạo khó hiểu. Theo như y nhớ thì Trắc phi đã hại không dưới 20 nữ nhân muốn đến gần y. Mặc dù Tô Cẩn Hạo y rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-mac-vien/67398/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.