Huỳnh Mặc Viên đang nằm an ổn trong phòng, đột nhiên có tiếng động lớn. Nàng lười biếng giương mắt nhìn Tử Ảnh:"Tử nhi, chuyện gì vậy?".
Tử Ảnh khẽ im lặng nghe ngóng, sau đó nhanh chóng tìm cho Huỳnh Mặc Viên một chiếc áo choàng, khoác vào cho nàng, vừa nói:"Người trong cung tới truyền thánh chỉ, khẳng định là chuyện không lành, chúng ta nên ra đó xem thử!".
Thánh chỉ? Huỳnh Mặc Viên giật mình, hơi nheo mắt lại. Cảm giác không lành từ từ ập đến khiến nàng cũng nhanh chóng hơn, vội vã bước ra khỏi phòng.
Tới đại sảnh, đã thấy Tô Cẩn Hạo đứng đó, tay cầm thánh chỉ, sắc mặt u ám không tốt chút nào. Huỳnh Mặc Viên đi tới, ngó nhìn hắn, sau đó nhẹ giọng hỏi:"Hạo, Tô Thế Dân nói gì với chàng?".
Tô Cẩn Hạo quay mặt, ôm lấy Huỳnh Mặc Viên, sau đó như có như không cười một cái:"Mặc Viên....chúng ta.....hôm nay viên phòng đi!".
Nàng hơi giật mình. Từ hôm thành thân, nàng và hắn chưa từng viên phòng. Vì vậy, cũng không quá câu nệ gật đầu một cái. Nhìn Tô Cẩn Hạo, trái tim Huỳnh Mặc Viên khẽ thắt. Nàng thấy....khóe mắt hắn hơi ướt.
==============================================================
Sáng sớm, Huỳnh Mặc Viên ưỡn lưng, có chút ê ẩm rời rã nhưng không đau đớn. Nghe tưởng....lần đầu rất đau a.
Nàng nhìn sang bên cạnh, nhưng không thấy Tô Cẩn Hạo, hơn nữa, nơi nàng nằm cũng không phải phòng của hai người. Mà là một căn phòng cũng rộng rãi, tràn ngập hương thuốc thảo dược vô cùng dễ chịu.
Bước xuống giường, Huỳnh Mặc Viên vừa định ra ngoài, thì một bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-luoi-mac-vien/3248963/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.