Chương trước
Chương sau
Nhìn bầu trời đêm nay dù có trăng nhưng không được sáng lắm bởi mặt trăng đã bị mây che bớt,Hoàng Phủ Thần đang lang thang vô định ở trong hoàng cung sau khi từbiệt Hoàng Phủ Ngạo Thiên tại thư phòng thì bỗng xuất hiện suy nghĩ:“Hôm nay liệu người đó có lên nóc nhà uống rượu ngắm trăng không?”. Hắnkhông dám khẳng định bởi nếu là bình thường thì rất có thể nàng vẫn sẽlàm như vậy nhưng buổi chiều nay đã xảy ra chuyện như vậy thì liệu nàngcó còn nhã hứng để uống rượu thưởng trăng không? Hắn nhận thấy dù chỉ là một mình nàng ngồi trên nóc Phượng cung cao vòi vọi nhưng tâm trạngnàng luôn rất tốt. Hôm nay tâm trạng nàng không thể tốt được đi? Vậynàng có hay không vẫn sẽ như những ngày có trăng bình thường mà nâng lythưởng nguyệt? Hôm nay hắn đặc biệt muốn gặp nàng bởi hắn phát hiện mộtchuyện rất lạ. Chuyện này làm lòng hắn rất hoang mang. Hắn nghĩ nàng sẽgiải đáp được cho hắn. Cũng không biết từ bao giờ hắn lại tin tưởng nàng như thế. Có lẽ lòng tin của hắn dành cho nàng chỉ đứng sau Hoàng huynhthôi. Chuyện không thể nói với Hoàng huynh thì hắn có thể nói với nàng.Giờ là lúc hắn gặp chuyện như thế. Hắn hạ quyết tâm bước về phía Phượngcung. Mong rằng hôm nay nàng vẫn sẽ ở trên nóc Phượng cung ngắm trăng để hắn có thể nói chuyện cùng nàng. Dù sao nàng cũng là hoàng tẩu của hắnnên hắn không thể vào lúc đêm tối thế này mà bước vào nội cung của nàngđược. Dù Hoàng huynh sẽ tin tưởng hắn và nàng nhưng đám quan ngự sử sẽkhông như vậy, người trong cung rồi người đời sẽ không như vậy. Chị dâuem chồng, nam đơn gái chiếc ở trong một phòng mà truyền ra ngoài thì mỗi người một ngụm nước miếng cũng đủ dìm chết hắn và nàng. Thật ra hắnngông nghênh quen rồi cũng chẳng sợ chuyện đó nhưng hắn không muốn làm ô uế thanh danh của nàng. Nếu hai người gặp nhau ở nóc Phượng cung sẽkhác vì dù là đêm tối nhưng Phượng cung cũng là một trọng địa, thị vệnhiều như mây. Đó là chưa kể đến đám ám vệ Hoàng huynh bố trí ở đó đểbảo vệ Hoàng hậu yêu dấu của mình. Thế nên hai người có gặp nhau ở đótrong buổi tối thế này thì cũng là gặp nhau dưới con mắt mọi người và dĩ nhiên là được coi là quang minh chính đại. Hơn nữa hắn đến gặp nàngtrên nóc Phượng cung cũng không phải là lần đầu tiên nhưng Hoàng huynhcũng chưa từng nên tiếng trách mắng hay ngăn cản. Vậy là huynh ấy cũngcho phép chuyện này. Bản thân hắn cũng không có suy nghĩ gì khuất tấtnên cũng chẳng sợ hãi. Nàng thì luôn bình thản ở đó vừa uống rượu nhìntrăng, nhìn sao, nhìn mây trên trời vừa nghe hắn nói và khi cần thì chohắn đáp án hắn cần. Trăm lần như một. Sự tin tưởng của hắn với nàng cólẽ chính vì vậy mà chậm dãi nhưng vững chắc hình thành.

Sựthật chứng minh Hoàng Phủ Thần là một kẻ có vận may không tồi, Dạ DiễmHương quả thật đang ngồi trên nóc Phượng cung. Hoàng Phủ Thần liền tungmình bay lên đó. Lúc chân hắn vừa chạm nóc điện cũng là lúc hắn nhìnthấy nàng nâng ly uống một hơi cạn sạch ly rượu rồi lại rót đầy ly rồilại cạn sạch. Cứ như thế ba lần. Hắn nhận thấy nàng hôm nay rất khác.Mọi khi nàng uống rượu rất tao nhã từ tốn chứ nào có bộ dạng của một tên sâu rượu thế này. Khuôn mặt nàng cũng không có nụ cười nữa mà có phầnâm u. Người có mắt đều thấy tâm trạng nàng không tốt. Nàng cũng đã nhậnra sự có mặt của hắn nhưng dường như hắn không được chào đón vì nàng cho hắn một ánh mắt sắc lẻm lạnh lùng rồi lại quay lại uống rượu của nàng. Ý của nàng rất rõ ràng là: Ta đang không vui, không muốn nói chuyện vớingươi, ngươi mau đi đi. Nếu là một người hiểu chuyện thì liền rời đinhưng Hoàng Phủ Thần là ai chứ? Hắn là người chỉ hiểu chuyện lúc muốnhiểu chuyện thôi mà hôm nay hắn lại đặc biệt không muốn hiểu chuyện. Hơn nữa trước khi tới đây hắn đã biết là tâm trạng nàng không tốt rồi nhưng hắn vẫn muốn tới để nói chuyện với nàng thì sao có thể cứ như vậy màrời đi được. Vì vậy hắn liền phớt lờ ánh mắt đuổi người của nàng mà vénvạt áo ngồi xuống cạnh nàng. Hắn phát hiện hôm nay không hề có hai lyrượu như mọi khi mà chỉ có duy nhất một chiếc chén đã nằm trong taynàng. Rất rõ ràng hôm nay nàng chỉ muốn uống một mình. Như vậy hắn liềnkhông khách khí mở nắp bình rượu cầm cả bình mà tu. Rượu ngon! Rượu ởchỗ nàng luôn ngon như vậy. Thấy hành động của hắn nàng cũng không nóigì mà chỉ đưa tay ra phía sau lưng lấy ra một bình rượu khác tiếp tụcuống. Hắn hơi nghiêng người nhìn ra sau lưng nàng thì hơi giật mình rồilại nhếch miệng cười khẽ. Nàng hôm nay không chỉ muốn uống một mình màlà muốn một mình uống thật nhiều rượu. Sau lưng nàng có rất nhiều bìnhrượu, hắn nhìn qua cũng không biết có bao nhiêu bình nữa. Chuyện buổichiều nay làm nàng không vui đến vậy sao? Nhưng không phải Thanh Thanhmới là người không được nửa điểm lợi ích nào sao? Muội ấy không chỉ bịtát, bị đẩy ngã, bị châm chọc lại còn bị cấm vệ quân đuổi khỏi Phượngcung. Muội ấy chưa bao giờ phải chịu uất ức như thế đâu. Đi cáo trạngvới hoàng huynh thì không có tác dụng còn phải bưng mặt khóc mà chạy đi. Còn nàng thì nghe nói đã rất uy phong vậy mà giờ đây lại có bộ dáng này là sao chứ? Có thể tâm trạng nàng có chút không tốt vì bị Chu ThanhThanh kiếm chuyện thị uy nhưng thái độ của Hoàng huynh không hề tráchphạt Dạ Tĩnh (Dạ Tĩnh nói: nhắc lại chuyện đó với ta hắn còn không dámnói lại còn dám trách phạt ta. Hừ, tuy võ công của hắn giờ đã cao hơn ta nhưng hắn dám nói dù là nửa câu nặng lời ta sẽ cho hắn không “cứng”được. Hừ!),cũng không hề hỏi lại nàng chuyện gì xảy ra cũng cho thấy sự sủng ái của huynh ấy với nàng cũng vượt qua Chu Thanh Thanh rồi. Nàngvốn dĩ không cần như bây giờ mới đúng. Haiii… Nữ nhân đúng là khó hiểu.Có lẽ trước hết hắn cứ bồi nàng uống rượu một chút rồi mới hỏi nàng vềchuyện của hắn thì mời phải phép nhỉ. Nghĩ vậy, Hoàng Phủ Thần dùng nộicông hút lấy một bình rượu từ sau lưng Dạ Diễm Hương rồi im lặng mà từtốn uống.

Sau khi uống cạn bình rượu, Dạ Diễm Hương thấy hắn vẫn không nói gì mà ngồi uống rượu cùng nàng. Vẻ mặt dường như có chútkhông giống hắn thường ngày liền hỏi:

-“Không phải ngươi đến hỏitội chuyện ta cùng đệ đệ đã làm với người yêu dấu trong lòng người chiều nay sao? Sao lại không lên tiếng?”.

-“Hoàng tẩu!”. Đáp lại câuhỏi của Dạ Diễm Hương là câu nói này của Hoàng Phủ Thần. Dạ Diễm Hươngnghe được liền giật mình một cái. Tên này từ khi biết nàng là người viết ra cuốn binh thư liền rất thích đến chỗ của nàng. Hoàng Phủ Ngạo Thiêncũng cho phép chuyện đó thì phải. Bằng chứng là tên này không chỉ mộtlần đến lải nhải với nàng lúc nàng uống rượu ngắm trăng. Nàng xem hắnnhư những đệ đệ đầy tò mò hiếu kỳ về thứ mình yêu thích của nàng mà kiên nhẫn giải thích cho hắn về cuốn sách đó. Nhưng chẳng biết từ bao giờnhững câu hỏi về cuốn binh thư đó lại chuyển thành những câu hỏi về rấtnhiều chuyện khác và trong đó lại có cả chuyện tình cảm của hắn nữa nhưchuyện cung nữ muốn bò lên giường hắn, như chuyện hoàng huynh hắn tínhkế để hắn có thể mau cưới vợ, hoặc chí ít là có con trước cũng đượcnhưng không thành công,vv…Nàng cũng vẫn dùng sự kiên nhẫn của một tỷ tỷmà nghe hắn nói. Đôi lúc nàng cũng sẽ cho hắn một vài ý kiến. Nàng cũngxem hắn như một người đệ đệ của mình. Nhưng hắn chưa bao giờ gọi nàngmột tiếng “Hoàng tẩu” như hôm nay. Sau chuyện chiều nay hắn lại gọi nàng như vậy cùng với bộ mặt trầm mặc nghiêm túc không có nụ cười giả trangthường thấy của hắn nữa. Chuyện này làm nàng bất ngờ cũng có chút cảnhgiác. Tên này muốn làm gì đây?

Hoàng Phủ Thần thấy vẻ mặt đầy nghi ngờ của Dạ Diễm Hương thì bật cười, nói:

-“Bộ mặt đó của tẩu là sao? Tẩu vốn dĩ là Hoàng tẩu của ta mà. Cũng chỉ cótẩu mới là Hoàng hẩu của ta. Không phải chỉ bởi là tẩu là Hoàng hậu. Tẩu có hiểu không?”

-“Coi như hiểu.”

Hoàng Phủ Thần thấy Dạ Diễm Hương thu lại biểu tình rồi buông một câu như vậy rồi lại imlặng tiếp tục uống rượu. Đây là không muốn để ý hắn sao? Nàng rút cục có hiểu ý hắn là hắn đã coi nàng như một người thân không a? Và là mộtngười thân thì nàng nên nghe hắn tâm sự và giúp hắn giải quyết vấn đề là chuyện bình thường. Hay nàng hiểu thế nên mới muốn phớt lờ hắn. Khôngđược! Hôm nay hắn nhất định phải nói chuyện này với nàng. Không nói rahắn không thể yên lòng được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.