Đây là trận tuyết đầu tiên của năm nay,hai người một trước một sau đi giữa chợ, quán nhỏ hai bên đường bay ranhững mùi vị bất đồng. Đúng lúc đi ngang qua cửa hàng bánh bao, nàngdừng chân liếc mắt nhìn, nam nhân bên cạnh lập tức cười nói: “Ta muabánh bao cho nàng ăn.” Hắn đạp tuyết mỏng đi tới, hỏi: “Bán thế nào?”Tiểu nhị cười nói, “Bánh bao nhân rau một văn, bánh bao thịt ba văn.”Hắn sảng khoái bảo: “Hai bánh bao, này, ngươi chia ra trong hai bao giấy dầu đi.” Cầm lấy bánh, mỗi tay mỗi bao, chỉ bước nhanh hai ba bước đãđuổi kịp người phía trước.
“Bánh bao này thật giống nàng.” Hắn cườinói: “Nương tử, tranh thủ lúc còn nóng.” Sau đó đặt vào tay nàng mộtbao, còn cắn cái trong tay mình, thơm nức chảy mỡ, còn nàng cúi đầu yênlặng cắn một miếng, hắn liền đưa tay đoạt lấy cái của nàng, đổi cái mình qua: “Ít quá, không đủ ăn.”
“Ngươi đã cắn rồi, chẳng lẽ còn để ta ănsao? Đã ăn hết nửa, lại còn cướp của ta, tên bại hoại nhà ngươi!” Nàngbĩu môi, giành lại bọc bánh của mình, tránh thoát bàn tay giành bánh của hắn. Ai ngờ Sở Cuồng cười một tiếng, đưa cái trong tay tới cho nàngluôn: “Nàng đã thích ăn, hai cái đều cho nàng.” Nàng mới không thèm, đẩy ra, nắm lấy chiếc bánh hắn vừa mới cắn qua, khẽ cắn lấy. Thở phì phòbước đi trước.
Hắn cười một tiếng, ăn nhanh chiếc bánhbao, sải mấy bước, dắt lấy tay nàng: “Loại cảm giác này thật tốt, phuthê chúng ta cùng dạo phố, ăn bánh bao. Ha ha ha ha.” Hắn cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-de-bep-hoang-thuong/2174926/chuong-199.html