Bên ngoài vẫn còn lạnh lẽo, Sở Cuồngkhoác áo choàng, mang theo mũ lông chồn, trên đỉnh mũ có một chỗ hõmxuống, hắn liền đặt nàng vào trong, cho nên dù ra ngoài có lạnh cũngkhông sợ bị đông cứng, dù sao bây giờ nàng là chim, sinh mạng yếu ớt,trời đông giá rét như vậy, một cơn cảm mạo, cũng đủ để chim bỏ mạng, cho nên Sở Cuồng cực kỳ cẩn thận với nàng.
Sở Cuồng vừa đến cửa tẩm cung Mai phi,liền nhìn thấy một khung cảnh mỹ lệ, tuyết rơi nặng hạt, Mai phi khoácáo choàng đỏ đi vào Mai viên, nô tỳ tay nâng chiếc khay, Mai phi ngắtlấy nụ hoa chưa nở trên cành, cho vào trên khay, nghe thấy tiếng hoàngthượng giá lâm, Mai phi cười một tiếng, xoay người lại, thỉnh an: “Nô tỳ tham kiến hoàng thượng, sao hôm nay hoàng thượng lại rãnh rỗi như vậyạ?” Sở Cuồng cho người miễn lễ, sau đó dùng ngón tay kẹp lấy hoa trênkhay, cười nói: “Thứ này dùng để làm trà sao?”
“Vâng ạ, hằng năm nô tỳ sẽ hái hoa, đểlàm trà hoa. Hoa mai mùi thơm ngát, vị cũng rất tốt, đứng thứ hai là anh hoa, cũng chính là hoa anh đào.” Sở Cuồng đi vào bên trong, Mai phi cẩn thận đi theo sau, Sở Cuồng nói: “Trẫm cũng từng uống trà hoa anh đào,ờm, là của hồi môn lúc hoàng hậu tiến cung.” Còn nói thêm: “Trà này làmra sao?”
“Đầu tiên nô tỳ sẽ mang về, phơi khô, sau đó cho vào một ít mật ong. Lúc uống sẽ có vị ngọt.”
Sở Cuồng cười một tiếng: “Hoàng hậu nương nương làm trà, ngoại trừ phơi khô trà ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-de-bep-hoang-thuong/2174903/chuong-212.html