Chuyện Sở Cuồng bị một con chim mê hoặctruyền ra ồn ào huyên áo, trừ bỏ những người hiểu chuyện, còn lại mọingười đều căn bản không thể lý giải tại sao hoàng thượng lại bị mê muộimất hết ý chí như vậy. Thái hậu vốn rất ít khi hỏi han đến chuyện triềuchính, hôm nay lại tự mình Tiểu Tuyền cung của hoàng thượng, bà thật sựmuốn nhìn xem đó là con chim như thế nào mà lại biến hoàng thượng thànhnhư vậy. Lúc đi bà có chút tức giận, vì vậy cũng không bảo bất cứ kẻ nào trong Tiểu Tuyền cung thông báo cả.
Bà đi vào, nhìn thấy Sở Cuồng đang hạ màn nằm ngủ.
Mỗi ngày hoàng nhi của bà canh năm rờigiường, hơn hai mươi năm qua, chưa từng bị gián đoạn, lúc trước, chínhsách giáo dục hoàng tử của bà đối với hắn chính là luyện kiếm tập võ,buổi sáng viết chữ, ăn cơm trưa xong, nghỉ ngơi một lát, sau khi dậy thì đọc sách, buổi chiều mới thả hắn ra ngoài với đám con cháu quý tộc, các hoàng huynh chơi đùa một chốc. Thói quen nhiều năm không thay đổi, nghe nói lúc hắn ở U Châu cũng tự mình giám sát bản thân, không hề lơ là.
Nhưng giờ mặt trời đã lên cao, hoàng thượng, đến tột cùng là vì sao lại trở nên như vậy?
“Hoàng thượng sinh bệnh sao?” Thái hậu cố ý hỏi.
Tiểu Đức ấp úng trả lời: “Hoàng thượng chỉ là chưa dậy thôi ạ.”
“Còn chưa chịu dậy? Đám nô tài các ngươi, vì sao không gọi hoàng thượng dậy?!” Ngữ điệu bà nghiêm khắc, thoạtnhìn, tựa hồ muốn phạt cả tiểu Đức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-de-bep-hoang-thuong/2174900/chuong-213.html