Hắn là phu quân thật sự của nàng, những chuyện hắn làm, chính là sự bảo vệ của hắn đối với thê tử mà thôi.
Không, Sở Cuồng chính là Sở Cuồng.
Nàng giống như chim nhỏ nép vào cánh tay hắn, mặc dù, thật ra nàng cũng chẳng nhỏ chút nào. (=_= tác giả sát phong cảnh quá.)
Tuy vậy, nàng vẫn an tâm đến dị thường.
Những chuyện Sở Cuồng làm, cũng không phải là chuyện mà một trượng phu bình thường có thể làm được.
Nàng bắt đầu cảm thấy, cuộc hôn nhân giả vờ này, từ lúc bắt đầu, nhất định đã có sầu khổ rồi.
“Sở Cuồng…… thiếp thật sự yêu chàng……” Nàng ngọt ngào, lơ đãng toát ra một câu như vậy khi hắn đang mê ly.
Lại hại hô hấp vốn khàn khàn trầm thấp của hắn lại càng thêm đè nén.
“Sở Cuồng…… Nếu chàng thật sự đối với thiếp tốt hơn nữa…… Kiếp sau…… Thiếp vẫn sẽ chỉ yêu chàng……”
A, Thải Thải đỏ mặt, thật không hay chút nào, nàng rụt rè, nhẹ nhàng nhắm mắt lại……
*********Thải Thải bánh bao thịt*********
Canh năm.
Không biết tại sao, thời khắc thống khổ nhất mỗi ngày, chính là nghe thấy tiếng gọi thức dậy vào lúc canh năm.
Vì vậy trong một gian phòng cực lớn,hoàng thượng, hoàng hậu, mỗi người đều bận rộn bị người ta vây quanh rửa mặt, súc miệng, mặc quần áo, chải đầu, mang hoàng quan (mũ của anh Cuồng ấy )
Hoàng hậu lại thêm cả vụ chải tóc, trangđiểm, mang mũ phượng, chờ hai người bọn họ bị người ta loay hoay như hai con rối đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-de-bep-hoang-thuong/2174868/chuong-229.html