Hắn lấy tay che, máu mũi liền theo kẽ tay chảy xuống.
Trời ạ, hắn thế nhưng lại chảy máu mũi. Thải Thải vội vàng dùng khăn tay lau đi: “Chàng làm sao vậy?”
“Không sao, nàng đi đi.”
“Sao lại bảo thiếp đi?” Nàng nũng nịu: “Thiếp nói thích chàng, có gì sai chứ!”
“……” Sở Cuồng dùng khăn tay lau mũi, hàmhàm hồ hồ gọi tiểu Đức: “Tiểu Đức, đi lấy chút thuốc hạ sốt cho trẫm,nhanh chân lên chút!”
“Sao tự sưng lại phát hỏa thế này chứ.”Thải Thải lau giúp hắn, Sở Cuồng tựa vào trên bàn, Thải Thải phát hiện,thân mình hắn rất cao lớn, ngồi không thôi cũng đã cao hơn nàng rồi. “Sở Cuồng, chàng này, ** hỏa quá tuôn trào rồi!”
“Bánh Bao, nàng hàm súc một chút nữa mới đáng yêu được.” Hắn lầm bầm.
“Hừ, không hàm súc thì không đáng yêusao?” Nàng kìm nén bức bội xoay người muốn rời đi, Sở Cuồng níu lại,“Nàng định đi thật ư?”
Hai người đang nói chuyện, tiểu Đức tửbẩm báo: “Dung Hân công chúa đến tham kiếm hoàng thượng ạ.” Thải Thảicười một tiếng, không ngờ tiểu Hân Nhi thật lễ phép như vậy, mỗi ngàyđều đúng giờ đến ngự thư phòng. Sở Cuồng lau khô lỗ mũi, cau mày, thúcgiục tiểu Đức: “Nhanh lên một chút!” Thải Thải sửng sốt, không hiểu SởCuồng đang định làm cái gì, tiểu Đức lại hiểu được, lập tức mang theothái giám cung nữ đem tất cả tấu chương, sách quý, ngọc tỷ giấu đi, SởCuồng cúi đầu nhìn mấy chậu hoa cỏ trên mặt đất: “Nhanh lên một chút,còn mấy chậu hoa nữa kìa!”
“Dạ dạ!” Tiểu Đức lập tức chổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-de-bep-hoang-thuong/2174866/chuong-230.html