Bọn người của Nhậm Thái Tuấn được Mã Đà Lam đưa vào cái lều vải lớn nhất, đặt ngay chính giữa doanh trại.
Bước vào lều vải Chiêu Dương nhìn thấy một nam nhân già dặn ở độ tuổi sáu mươi, hàm râu màu đen che đi nửa gương mặt của ông ta càng tôn lên sự uy nghi của một khả hãn, được thần dân Mã Cơ Hàn tôn kính.
Ông uy nghiêm ngồi trên chiếc ghế bằng gỗ, được bọc bởi một miếng lông cừu trắng toát.
Vừa nhìn thấy Nhậm Thái Tuấn, ông liền đứng lên bước gấp gáp về phía hắn cất giọng hoan hỉ.
- Ngài đây chắc là Nhậm Tướng Quân, ta đã kính nguỡng đại danh ngài từ lâu.
Ngài là một người tiếng tâm lừng lẫy, ở trên chiến trường chỉ cần nghe đến đại danh của ngài, địch nhân liền kinh hãi trong lòng.
Nhậm Thái Tuấn bất động thanh sắc, hắn không hề tỏ ra đắc chí khi được người khác tăng bóc.
Hắn nhìn Mã Mộ Lam trầm giọng nói.
- Khả hãn đã quá lời, ta chỉ tuân theo mệnh lệnh của Hoàng thượng mà thi hành.
Mã Mộ Lam đánh giá nam nhân tuổi trẻ tài cao trước mặt, Nhậm Thái Tuấn đúng như những gì thuộc hạ của ông dò thám được.
Một người cơ mưu túc trí, anh minh thần vũ, kiêu ngạo ngông cuồng nhưng lại không phách lối.
- Ha ha ha....
Nhậm Tướng Quân đừng quá khiêm tốn, mời Tướng Quân an toạ.
Mã Mộ Lam thành kính vươn tay làm động tác mời Nhậm Thái Tuấn ngồi vào chiếc ghế được đặt gần với vị trí ngồi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-chieu-hien-cua-thuan-de/2294443/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.