Trong lúc này đột nhiên chân của Chiêu Dương bị sụm, nàng cảm giác toàn thân không còn sức lực.
Cũng may Nhậm Thái Tuấn đã nhanh tay, hắn xông tới ôm gọn Chiêu Dương vào lòng.
Trước ánh mắt kinh ngạc của hai người hầu, Nhậm Thái Tuấn thản nhiên khom người bế Chiêu Dương lên.
Hắn bước đi vững vàng về phía giường ngủ, chẳng quan tâm đến sự hiện diện của hai người hầu.
- Nàng cảm thấy như thế nào?
Nhậm Thái Tuấn lo lắng hỏi, dù sao vừa rồi nàng đã không màng đến tính mạng, xông thẳng vào vòng vây để cứu hắn.
Giận!
Hắn rất giận nhưng nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi hiện giờ của nàng, hắn không nở.
Chiêu Dương nhìn sâu vào mắt Nhậm Thái Tuấn, lúc này trong mắt hắn đã không còn nộ khí của vừa rồi.
Ngược lại nàng có thể nhìn thấy được sự quan tâm thật lòng đối với nàng.
- Thiếp không sao.
Chiêu Dương nhẹ giọng đáp, thật không biết thân thể này của Hạ Tuyết ra sao.
Vừa rồi nàng chỉ dùng chút sức lực, vậy mà bây giờ sức nàng đã kiệt.
Hai nô tỳ thật biết phép tắc, vừa nhìn thấy Nhậm Thái Tuấn và Chiêu Dương ân ân ái ái, họ liền tự giác lui ra ngoài.
Vừa bước ra khỏi cửa, hai nàng đụng phải Trương Vệ và đám binh sĩ đang thận trọng canh chừng trước cửa.
Dù Mã Mộ Lam đã trấn an họ, người của ông sẽ canh chừng nghiêm ngặt trước cửa lều của Nhậm Tướng Quân, nhưng Trương Vệ vẫn không yên tâm, chỉ khi hắn đích thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-chieu-hien-cua-thuan-de/2294438/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.