Thác Bạt Ngạn có chút bực bội.
Hôm nay hắn mất nửa này qua lại với đám quan văn Đại Tề. Nếu không phải nghĩ cần dùng đến đối phương thì đã sớm cầm đao trực tiếp chặt đầu rồi.
Vì đại quân Bắc Nhung Quốc chưa đến, không thể đánh rắn động cỏ nên bọn hắn chỉ có thể phong toả tin tức hoàng thành trước tiên. Đối với bên ngoài chỉ nói có thích khách chạy ra ngoài, Thẩm Kính Hằng thụ thương nằm trên giường. Cho nên tạm thời đều giam tất cả chúng đại thần lại.
Có thể nói, chuyện này được giải quyết thuận lợi như vậy là nhờ có Trương Nhượng ra mặt giao lưu với bên ngoài.
Người bên ngoài thành trông thấy phó tổng quản bên cạnh Hoàng đế vẫn đứng đấy nguyên vẹn nên cũng yên tâm hơn.
Thác Bạt Ngạn vốn lên kế hoạch để đám quan văn làm giả thánh chỉ nói Hoàng đế đã chết. Sau đó tìm một con rối từ nhánh bên của hoàng thất, đỡ đối phương thượng vị. Đến khi đại quân Bắc Nhung Quốc đánh vào trong kinh thành, Đại Tề sẽ hoàn toàn đổi chủ.
Nhưng ai biết đám quan văn kia sống chết không chịu khiến Thác Bạt Ngạn tức giận đến lao lực.
Hắn đột nhiên lại hơi nhớ Tiểu Kiều Nhi, vậy nên nhấc chân đi đến Trường Hy Cung.
Có lẽ do lời nói ban sáng cuối cùng cũng có tác dụng. Thác Bạt Ngạn trông thấy Tiểu Kiều Nhi của hắn không trợn mắt nhìn mình nữa mà chỉ lẳng lặng trong phòng, dịu dàng nhìn hắn...
Thác Bạt Ngạn cười.
Hắn đã sớm biết.
Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-chi-muon-song-sot/3437029/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.