Thôi Thanh Nghi cũng không ngờ được.
Người cứu mình lại là chủ quán bánh mới gặp một lần.
Chủ quán đại thúc rất nhiệt tình, không chỉ kêu nàng vào nhà mà còn để vợ dẫn nàng thay y phục sạch sẽ. Thôi Thanh Nghi tưởng rằng vợ của ông ấy ít nhiều cũng có chút không vui, dù sao thì trượng phu cũng mang phiền phức vào nhà. Ai ngờ đối phương chỉ giữ yên lặng đưa nàng vào trong buồng.
Thôi Thanh Nghi có chút khó hiểu.
Nàng có thể khẳng định đôi phu thê bán bánh này chưa từng được phát hiện trong kịch bản nguyên tác. Mà nguyên chủ xưa nay cổng ngoài không ra, cổng trong không bước, chắc chắn sẽ không dính líu quan hệ đến tiểu thương bán bánh ngoài phố.
Cho dù nguyên nhân có là gì đi chăng nữa thì đối phương quả thật đã giúp nàng.
Vậy nên nàng không thể mang phiền toái đến cho họ.
Thôi Thanh Nghi sau khi thay một bộ y phục khô ráo liền chủ động bày tỏ ý muốn rời đi. Nhưng không ngờ chủ quán đại thúc vội vàng ngăn nàng lại. Có lẽ sợ bản thân hành động lỗ mãng làm kinh động quý nhân nên ông vò đầu, nở một nụ cười hiền hậu.
"Bên ngoài rất loạn, Cảnh phu nhân nên đợi một chút hẵng đi. Cảnh công tử có đại ân với chúng ta, chúng ta chắc chắn sẽ không để cô ra ngoài mạo hiểm đâu."
"Nhưng mà... Nhưng ông không sợ ta là người xấu sao!"
Chủ quán đại thúc không chút nghĩ ngợi: "Cảnh phu nhân sao có thể là người xấu! Cảnh công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-chi-muon-song-sot/3437028/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.