Nhưng Nguyên đán cũng không vì mấy chuyện lục đục này mà mất vui.
Cơ bản là tại Khương Uyển Ngưng cũng không để ý lắm.
Với nàng, dù cơ thể không bị trúng độc xạ hương thì chuyện sinh nở chắc cũng không dễ dàng gì, nàng chưa từng hi vọng cho nên cũng không sợ thất vọng, nhưng nhớ đến sự giận dữ của Triệu Hoằng khi biết tin, nàng vẫn mơ hồ cảm nhận được sự không vui của chàng không chỉ đến từ việc nàng bị thứ muội hãm hại.
Ban đêm, khi rèm châu buông xuống, nàng rúc trong lồng ngực ấm nóng như lò sưởi của người kia, thủ thỉ hỏi dò.
"Hoằng lang, ta không dễ mang thai... chàng có buồn không?"
Nàng nghe tiếng Triệu Hoằng nhẹ thở ra, chàng ôm lấy vòng eo của nàng, khẽ siết chặt: "A Ngưng, có lẽ ta sẽ thường xuyên phải ra ngoài chiến đấu, vậy nàng có buồn ta không?"
Khương Uyển Ngưng thấy hai chuyện chẳng liên quan, nhưng nghe phu quân hỏi thì cũng nghiêm túc nghĩ ngợi một trận.
Bản tính mình nhạy cảm nhõng nhẽo, đại khái sẽ trộm giận dỗi một chút, nhưng chung quy có lẽ sẽ không buồn tủi nhiều đâu...
Dù sao thì nàng cũng đã sống qua hai đời, nàng biết mỗi một tướng sĩ phải ra trận, ngoài sự kỳ vọng của tổ quốc, còn là mong nhớ của phụ mẫu thê nhi ở nhà, so với bất cứ ai, bọn họ càng phải nếm trải nhiều hơn những gì một phụ nhân như nàng biết.
Vậy nên Khương Uyển Ngưng vô thức đáp lại: "Thiếp sẽ không."
Triệu Hoăng khẽ cười.
"Sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-chi-gioi-lam-nung/3584940/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.