Khương Uyển Ngưng chẳng thèm nhìn xem chàng đi đâu, hoàn toàn coi Triệu Hoằng là không khí, nàng điểm nhiên dẫn Châu thị vào bên trong tiếp tục chuyện trò, tránh phải đón nhận ánh mắt ấm ức oan trái của ai đó.
Mẹ nào mà chẳng hiểu con, Châu thị tinh ý phát giác ra hình như Tĩnh vương và nữ nhi có xích mích, vừa khuất mắt chàng bà liền gõ gõ lên trán Khương Uyển Ngưng: "A Ngưng, con tức giận Tĩnh vương chuyện gì vậy?"
Khương Uyển Ngưng trước vẻ mặt hiểu rõ tất cả của bà thì ngại ngùng, chẳng lẽ diễn xuất của nàng kém đến thế:
"Nương nhận ra sao?"
Châu thị lắc đầu rồi cười cười, vậy mà còn có ý giấu bà, bà điểm mũi Khương Uyển Ngưng yêu chiều.
"Nữ tế đi ba bước thì nhìn về con một lần, con lại chẳng nhìn nó lần nào, nương đã biết là có chuyện rồi." "
Thì ra ánh mắt nóng rực của Triệu Hoằng lại rõ ràng vậy à, ngay cả Châu thị cũng biết, không biết đám hạ nhân bên dưới có nhận ra gì không nữa.
Khương Uyển Ngưng cảm thấy mình rõ ràng không sai, nhưng không hiểu sao lại lúng túng như thể bị bắt lỗi.
"Là tại chàng ấy... Từ giờ con... Con không thích chàng ấy nữa." Phải, chính là như vậy!
Châu thị không dễ bị đánh lừa chút nào: "Nương hỏi con tại sao chứ có hỏi con giải quyết thế nào đầu?"
Mà không cần hỏi bà cũng đoán được, nữ nhi bị dưỡng thành đứa ngốc nhà mình chẳng biết xử sự chút nào, chắc chắn lại đường quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-chi-gioi-lam-nung/3584930/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.