Editor: Dạ Hàn
Ta dù sao cũng là ‘bệnh nhân’, không thể ở bên ngoài lâu. Nhục nhã hai nàng xong, liền nhanh chóng trở lại Phượng Nghi cung. Đứng ở trong viện, nhìn Phượng Nghi cung thật nặng nề, khiến ta muốn kh. Rất sớm, rất sớm thôi, ta sẽ có thể rời khỏi chỗ này, lần này đi rồi vĩnh viễn sẽ không trở lại. Vĩnh viễn không, ai đến mời ta cũng không trở lại.
Ta cho tới bây giờ chưa từng lưu luyến cái chốn hoàng cung này, chỉ toàn là hiểm ác. Khiến ta lưu luyến ở cái chỗ này, cũng chỉ là phần tình cảm từng có kia. Bất quá, cũng chỉ là đã từng. Chỉ bởi vì quá thương tâm, đã không còn tình cảm, không còn tình cảm thì sao có thể lưu luyến?
Trong viện cây dong cổ thụ thật lớn, cành lá tươi tốt, vừa lúc thừa lương. Dong giả, dung cũng, ý là hoàng hậu phải biết nhẫn. Tên ta có chữ dung, phong hào cũng có chữ dung, thế mà ta vẫn không thể dễ dàng tha thứ. Ai bảo ta yêu hắn như vậy, hắn lại có nhiều nữ nhân như thế, ta đương nhiên không thể dung.
Mai phi cùng Phượng nhi đã chết, trước khi chết Ngọc Tình tự mình đến lãnh cung, cho các nàng mỗi người lượng lớn hoa hồng. Mọi người đều phải chết, còn không buông tha người ta, kỳ thật ta biết nàng đều là vì báo thù mà thôi.
Từ sau khi Phúc công công chết, ta đối với thân thế của chính mình đã xác định được chính xác đến chín mươi phần trăm. Cách chân tướng càng gần, trong lòng càng loạn, gần đây cũng không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-bo-tron/1853692/quyen-5-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.