Edit: Annikudo
Beta: Blue9x
Phượng Nhi tựa trên vai Tề Hạo, khóc rất thương tâm. Chàng nhẹ nhàng vòng tay qua lưng Phượng Nhi, tựa hồ dùng những lời dịu dàng nhất để an ủi nàng. Chúng tần phi xung quanh thở mạnh cũng không dám, kỳ thực trong bụng đầy đố kị, ai mà không hy vọng được hoàng đế ôm mình chứ. Chỉ tôi là ngoại lệ, bởi vì tôi đau lòng chứ không ghen tị.
Tôi nhìn lướt qua đám như hoa mỹ quyến, trong lòng đột nhiên trong lòng chợt nhói đau. Nhìn nam nhân mình yêu thương cùng nữ nhân khác chàng chàng thiếp thiếp không nói, nguyên lai bên cạnh hắn lại có nhiều mỹ nữ như vậy. Nhìn lại mình, so với quỷ chẳng khác là mấy. Vốn tưởng rằng mình có thể tự nhiên được, nhưng kì thực tôi chẳng thể rộng lòng như thế. Chẳng qua là chưa gặp được tình yêu mà thôi. Tôi không ngờ, đàn ông tốt trong thiên hạ nhiều như vậy, tôi vì sao cứ phải khăng khăng nhằm vào Tề Hạo. Tề Hiên so với chàng còn hơn gấp triệu lần. Tề Hiên nhận nhận lầm người, ‘Liễm Dung’ trong lòng Tề Hạo cũng không phải là tôi. Quái mộng kia càng khiến tôi càng thêm khẳng định, lúc đó bọn họ chắc chắn có gút mắt, hắn yêu một người xâu sxí như tôi hẳn có nguyên nhân khác.
Tôi còn ngốc nghếch cho rằng bản thân có sức quyến rũ, không nghĩ tới việc huynh đệ đó đều xem tôi là thế thân. Làm một kẻ xuyên không giả danh, ngay tức khắc đã hỏng chuyện. Càng nghĩ lòng càng chua xót, ngây ngốc nhìn Tề Hạo an ủi Phượng Nhi, mắt bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-bo-tron/1853624/quyen-2-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.