Ngọc Tình bình thường hay đến Lãnh cung tìm tôi, khiến tôi nhất cá đầu, lưỡng cá đại (*). Mỗi câu tôi nói đều có những từ mới mẻ với nàng, nàng sẽ quấn lấy tôi hỏi cả buổi. Cuối cùng, thực vô vị, tôi bắt đầu kể chuyện xưa, Cổ Nam Phong, Hiếu Trang, ngay cả Từ Hi thái hậu cũng kể cho nàng. Ngày qua ngày, nàng càng kính nể tôi thêm, hiện giờ coi tôi như thần tượng. Khả năng thích ứng của nàng cũng khá tốt, dần dần có thói quen nói chuyện với tôi. Kỳ thật, chúng tôi cũng không quá khó khăn với nhau, sự tại nhân vi.
(*) nhất cá đầu, lưỡng cá đại: “(tục ngữ) ý tứ là: bởi có chút chuyện quá mức phiền phức, hoặc chính mình quá mức không may, vì vậy khiến cho đầu đau tai nhức. Bản thân cũng không có cách nào giải quyết, đối chuyện này thập phần đau đầu.” (wp Tử Linh Sứ)
Sáng hôm nay, tôi ốm nghén trước mặt Ngọc Tình, Ngọc Tình nháo loạn cả lên, đòi tìm thái y cho tôi. Tôi phải dốc hết tinh lực mới lừa được nàng đi về.
Sơ sót rồi, nguyên tưởng Lãnh cung sẽ rất thanh tịnh, không ngờ lại náo nhiệt phi thường thế này. Chúng phi tử nương nương thường đến nháo nhào thì không nói, chính là Ngọc Tình ngày nào cũng lại. Không có biện pháp, tôi tranh thủ thay đồ rộng rộng một chút, nhìn thì tưởng béo lên, bụng cũng không bị nhìn thấy. Vài ngày gần đây, trời nóng, bị nôn càng ác, tôi chỉ còn nước nằm trên giường giả bệnh thôi.
“Tiểu thư, tiểu thư.” Tôi đang giả bệnh trên giường, Ngâm Thu đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-bo-tron/1853623/quyen-2-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.