Một người phụ nữ giống như Mục thái phi, ngồi lâu ở địa vị cao, thường sẽ xem mình là trung tâm.
Bà thích Minh Hoàn, một phần rất lớn, không phải vì Minh Hoàn xinh đẹp hiểu chuyện, mà vì con trai bà thích. Suy cho cùng, một cô gái xinh đẹp biết điều quơ một cái là được cả nắm, nhưng người mà con trai mình thích thì chỉ có cô bé này thôi.
Bởi vậy, mặc kệ thế nào, ở trong lòng Mục thái phi, Minh Hoàn thích Lưu Đàn cũng được, không thích Lưu Đàn cũng không sao, cuối cùng đều phải trở thành người nhà họ Lưu bọn họ.
Hôm nay Mục thái phi mặc áo bào màu xanh da trời, chỉ vàng thêu hoa mẫu đơn, mái tóc dài mà dày vấn thành búi tóc. Bà ngước mắt thoáng nhìn Minh Hoàn, ra một quân bài: “Hoàn Hoàn này, cô vẫn còn trẻ, có một số việc không hiểu lắm. Việc cưới xin của bản thân, chung quy là phải tự mình hài lòng, không thể chỉ nghe theo cha mẹ.”
Minh Hoàn mỉm cười gật đầu. Cũng không nói thêm gì nữa. Để cái đề tài này đi qua.
Chờ sau khi trở về, đóng cửa lại rồi, Sào Ngọc nói với Minh Hoàn: “Tiểu thư ơi, sao nô tỳ lại cảm thấy, Thái phi rất là vừa người nhỉ, như là có ý làm mối cho người với điện hạ ấy?”
Minh Hoàn giơ tay khẽ ấn lên trán Sào Ngọc: “Ngươi đó, chỉ nghĩ vớ vẩn.”
Không phải nàng chưa từng phỏng đoán ý của Mục thái phi. Chỉ là, Lưu Đàn đã nói Minh Hoàn giống cô em gái chết yểu của hắn, vậy thì nàng chỉ là em kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-bi-phu-quan-mat-day-tinh-ke/208045/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.