Tiếng hét lên đầy hoảng sợ, gió thổi vun vút, lá cây xào xạc, sấm chớp ầm ầm vang dội, những hạt mưa mở đầu ập xuống, rít gào mãnh liệt tuôn rơi, tạo cho người ta cảm giác lạnh lẽo đến nghẹt thở, chỉ thấy váy áo đỏ rực kia vẫn lao như điên về phía trước, nàng như ngọn lửa đỏ cuồng lộ bay trước gió, điên cuồng mãnh liệt đầy hoang dã tựa như con thú hoang bị thương.
“Không...ta không cho phép, Phong...”
Băng Băng giờ phút này, hoàn toàn không hề nghe thấy gì cả, nàng chỉ thấy trước mắt mình, nam nhân mà nàng yêu thương đang lao thẳng xuống vực thẳm, hắn như đang dời xa nàng vĩnh viễn, và nàng không biết làm gì hơn, là phải giữ lấy hắn, giữ lấy nam nhân của nàng.
Mắt nhìn thấy Băng Băng sắp lao xuống vực, Nguyệt hoảng hốt hét lên đầy kinh hoàng, tiếng hét sắc bén tuyệt vọng vang dội khắp đất trời, hận mình sao không bay nhanh hơn một chút nữa, để có thể đuổi kịp thân ảnh kia, níu lấy, mà giữ lấy.
“Tiểu thư, vương gia sẽ trách ngài, hài tử của vương gia, người phải giữ”
Băng Băng cả người đang lơ lửng trên không trung, chỉ còn 1 bước nữa là có thể tiến xuống, đúng lúc ấy, nàng nghe thấy tiếng hét lên bên tai, mặc dù gió thổi mạnh ù ù bao lấy xung quanh, nhưng nàng vẫn có thể nghe thấy được, hài tử, là hài tử trong bụng nàng.
Nguyệt nhìn thấy tiểu thư chùn bước, dốc hết sức cuối cùng lao nhanh đến bên nàng, vội vã quỳ xuống đất, đôi tay run rẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-atula/2177054/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.