Gần đây tâm tình của tôi không ổn lắm,tôi sợ cứ thế này mãi sẽ ảnh hưởng tới thai nhi. Sáng nay nghe Hoan nhibảo ở sườn Bắc kinh thành có một ngôi chùa hương khói nghi ngút, đó làchùa lớn nhất của nước Vĩnh Hán, thờ chân thân hai đại thần bên Phật tổ, dân gian truyền rằng đến đó cầu phật bái thần rất linh nghiệm. Tôi nghĩ ngợi, coi như để giải sầu vậy đi! Long Kỳ biết ý tưởng này của tôi, mới phái hai người cận vệ bên cạnh chàng cho tôi, cũng ra lệnh cho quanbinh thực hiện lệnh cấm lên núi.
Tôi nghe xong thì bị doạ giãy nảy lên,lập tức cự tuyệt chàng. Tôi vốn không thích đàng hoàng, chỉ cầu phúcthôi cũng không cần làm lớn như vậy, không chọc cho thần linh giận mớilà lạ.
Nghe thấy tôi nói vậy, chàng cũng chẳng còn cách nào, chỉ bảo tôi dẫn theo những người này đi.
Tôi mặc bộ quần áo bình thường, Hoan nhivà tiểu thuận tử cũng mặc bình dân giống tôi, còn hai cao thủ đại nộikia thì đi cách tôi năm thước. Chúng tôi ngồi lên chiếc xe ngựa bìnhthường, nhìn người người náo nhiệt, Hoan Nhi và tiểu thuận tử đặc biệtvui vẻ, cứ nói nói cời cười. Đi mất gần hai canh giờ, một toà miếu toạlạc giữa lưng chừng núi, lúc này khách thập phương ra vào tấp nập, xemra không chỉ có dân chúng bình thường đến bái phật mà cả quan to nhỏ,quý nhân cũng đến không ít. Trước miếu có mấy cây cổ thụ đứng che trời,dưới tàng cây có một lư hương to, mùi hương bay trong không khí phiêután, giống như thực sự có linh khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-anh-tuc/2181232/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.