Tôi cảm thấy ngực vừa đau vừa tức, gióđêm lạnh quạt lên nước mắt làm đau rát từng cơn, tôi cảm thấy mệt mỏiquá sức, người cứ mềm nhũn ra, ngã ngồi xuống cỏ, Cao Ly lập tức đi tới, “Diệp cô nương, cô không sao chứ?” Tôi lắc đầu, lấy tay lau nước mắt,nghĩ đến Long Kỳ chắc đã an toàn, lòng tôi cũng được an ủi phần nào,tiếng chân bước đằng sau càng ồn ào hỗn loạn, càng rõ ràng hơn. Tiếp đólà ánh sáng chợt loé lên, Cao Ly thét lớn một tiếng, cầm kiếm trên tayvung mạnh một nhát, bỗng chốc máu bắn tung toé, tôi ngơ ngác nhìn từnggiọt máu bắn vào trong bụi cỏ, sợ tới mức mắt tái đi, nước mắt ngưng lại không dám tin nói, “Anh tự làm mình bị thương ư?” Cao Ly cười khổ mộttiếng, cả người toát mồ hôi lạnh, “Không sao! Hoàng đế nước lớn Vĩnh Hán người ấy ai làm cũng đều tốt cả thôi” Nói xong, đưa tay ra điểm mấyhuyệt trên tay xuống, tôi bỗng chốc tỉnh ngộ. Nếu Cao Ly không bịthương, chắc chắn có người sẽ hiểu lầm là hắn cố ý thả Long Kỳ đi, nếubị thương thì cũng là cách giấu đầu hở đuôi thôi. Lúc này có vài lính đã đi tới, nhìn thấy máu chảy không ngừng bỗng chốc kêu to, “Tướng quân bị thương rồi…”
Cả một đám người cuống cuồng chạy loạnmang tôi và hắn đem về trong phủ, còn những người khác tiếp tục truy tìm theo hướng Cao Ly đã chỉ, lòng tôi cũng yên tâm hẳn.
Mọi chuyện đêm nay đã khiến cho tôi thởkhông nổi, tôi không chấp nhận được hậu quả sẽ thế nào. Long Kỳ à, anhcứ hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-anh-tuc/2181172/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.