TRấn nhỏ nằm trong một sơn cốc, thôn dãhoang vắng không bóng người, đưa mắt nhìn thì chỉ thấy có vài ngôi nhàđơn độc, nghĩ đến chắc là một thôn lạc hậu, trong trấn chỉ có một kháchsạn duy nhất, chủ khách sạn là một người cao tuổi, nhìn thấy đám ngườichúng tôi, ông ta từ sau mặt quầy tiến ra nhìn đánh giá một lúc rồi mới tiếp đón, “Mấy vị định ở trọ sao?”
“Đúng, ông chủ à, chúng tôi muốn nghỉtrọ” Trương Ngũ Ca điềm đạm đáp, ông già gật gật đầu, từ trong quầy đira, bóng dáng ông ta đi có chút tập tễnh. Ông ta dẫn chúng tôi lên lầu,vừa đi vừa giới thiệu, “Chỗ này của tôi có 4 phòng đơn sơ, khách quankhông chê chứ?”
Có lẽ xem mặt chúng tôi ăn mặc giàu sangnên mới nói như vậy, sao chúng tôi lại chê chứ? Chỉ cần có chỗ tránh gió cho chúng tôi là tốt lắm rồi, ai còn dám vào lúc này mà chê ỏng chê eo, chọn tới chọn lui chứ.
“Ông chủ à, ở đây chỉ là nơi dừng chânthôi sao?” Tôi bỗng dưng nghĩ tới một vấn đề “ăn” vô cùng nghiêm trọng,không có bàn thì ăn gì, chắc chỉ là chỗ dừng chân thôi đi!
“Xin lỗi khách quan, lão chỉ có một mìnhkhông đảm được nhiều việc, chỉ có thể cho các vị chỗ dừng chân thôi, còn muốn ăn cơm thì phải đi một lúc nữa, ở trấn trên có quán ăn lớn nhấtđó!” Ông chủ nhà giao phòng xong thì xuống lầu, không cần hỏi cũng biếttôi và Long Kỳ một phòng. Để hành lý xuống mọi người đều cùng nhau xuống lầu, theo hướng ông lão chỉ mà đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-anh-tuc/2181149/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.