“Phu nhân, bà mau vào trong ngủ đi! Ngoài trời có chút lạnh đó” Lý Thành Lý Tiến tốt bụng nhắc tôi, hai người họđều dựa vào chiếc xe ngựa, trên mặt loé lên ý cười mờ ám! Cũng có chútdấu hiệu làm tôi choáng váng! Xem tư thế bọn họ vậy kìa là chuẩn bị gácđêm rồi, Diệp Vũ, sợ gì chứ! Không phải là chỉ cùng ngủ một chỗ thôisao? Mày cứ coi hắn ta như bạn bè thời học đại học bốn năm là được chứgì! LÒng tôi đấu tranh kịch liệt một trận, máy móc đi tới chiếc lều lúcnãy Long Kỳ tiến vào, vén rèm lên. Long Kỳ đã nằm một bên, khuôn mặttuấn tú bị ánh lửa bên ngoài chiếu vào sáng tối không rõ, lại có chút tà ác!
Hình như đoán được là tôi có gan tiếnvào, nhìn thấy nét mặt cười yếu ớt của tôi, hừ! Tôi dĩ nhiên là có canđảm vào rồi, đương nhiên là có gan ngủ bên cạnh hắn. Tôi không chút dodự, nằm xuống bên cạnh.
Không cần nhiều lời tôi quay lưng lại với hắn, cố gắng không để cho thân thể có cử chỉ vượt rào nào. Tuy khôngthích hắn cho lắm nhưng không khí có chút mờ ám như vậy cũng làm cho tôi mặt đỏ tim đập liên hồi. Tôi âm thầm thở hắt ra, chớp chớp mắt nhìnchằm chằm vào bóng đêm, tay chân bỗng cứng ngắc, chỉ cần hơi động mộtchút cũng dẫn tới thần kinh thác loạn. Tôi cho tới tận bây giờ cũngkhông biết rõ thần kinh mình bị sao vậy, thế nào mà tự dưng mình bị đưavào thế quẫn bách chứ? Tôi bắt đầu thấy hối hận chuyện bắt đầu trướckia!
Hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-hau-anh-tuc/2181148/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.