Đầu mùa xuân.
Trời mới tờ mờ sáng, phòng sinh của Lưu Hà Các đã trở nên ầm ĩ
"Nương nương, dùng sức!"
"Hít sâu! Đúng rồi, đúng rồi!"
"Lại dùng lực! Dùng sức!"
"Nương nương! Lại dùng lực!"
"Nhìn thấy đầu rồi!"
"Nương nương, lại dùng lực, lại dùng lực!"
"Ra rồi! Ra rồi!"
"Chúc mừng nương nương! Chúc mừng nương nương! Là một tiểu hoàng tử!"
"......"
Ai đang lớn tiếng ồn ào vậy?
Không biết xã súc đều là dành thời gian cuối tuần để ngủ bù sao?
Có phải có vấn đề về thị lực đúng không?
Trong lúc ngủ mơ, Bùi Vân có chút bực bội duỗi tay với chăn, muốn ôm đầu ngủ bù, kết quả với tay bao lần vẫn không với được tới chăn.
Cậu cảm thấy chung quanh có chút không đúng.
Một cảm giác khó thở đột ngột đánh úp tới
Trong lồng phổi, trong cổ họng đều có cảm giác bị một thứ gì đó lấp kín.
Hô hấp càng ngày càng khó khăn.
Cậu không tự chủ được mà mở miệng, nháy mắt phát ra tiếng trẻ con khóc:" Oa ô oa ô"
Là mình mới phát ra tiếng đó?
Mình sao có thể phát ra âm thanh đó được!!!
Cậu kinh ngạc mở to mắt, lọt vào trong tầm mắt chính là một khuôn mặt trẻ tuổi xinh đẹp của nữ nhân, ngũ quan sinh cực kỳ tinh xảo, trên mặt lại là không có một tia huyết sắc, cả mặt giống như bị mồ hôi tẩy đến trắng bệch, mồ hôi thấm ướt làm đầu tóc dán lên trên trán, thập phần suy yếu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-gia-de-nhat-phuc-tinh/3122295/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.