Chương trước
Chương sau
Long Khánh đế biết không?

Lại nói, từ lúc sinh ra đến giờ, cậu vẫn chưa được nhìn mặt người cha này đâu.

Bùi Vân đột nhiên ý thức được, mụ mụ nhà mình không được sủng ái.

Sinh được đứa con rồi mà vẫn không được sủng ái?

Nguyên do gì đây?

Phạm sai lầm?

Nhan sắc?

Tính cách?

...... Cậu nhìn lại Lan quý nhân ôn nhu xinh đẹp, thật sự không nghĩ ra được vì sao Lan quý nhân không được sủng ái. Nhưng mà sự thật chính là nàng không được sủng ái.

Lan quý nhân hình như không thèm để ý cái này, nàng vẫn ôn nhu chăm sóc cậu.

Không được!

Lan quý nhân không thèm để ý, cậu để ý!

Cậu thật vất vả mới có một mụ mụ, nhất định phải giúp mụ mụ đi lên đỉnh cao nhân sinh.

Cậu cự tuyệt Lan quý nhân muốn tiếp tục đút sữa, nằm lại lên giường bắt đầu rối rắm tự hỏi chính mình hiện tại có thể làm gì.

Mãi không nghĩ ra được chính mình có thể làm gì, một quả cầu nhỏ lăn vào trong tầm mắt

Nhìn đi nhìn lại, là một quả cầu mây

Theo sau có một tiểu cô nương tầm 3 tuổi đuổi theo cầu mây chạy vào, sau khi đuổi kịp cầu mây, tiểu cô nương theo bản năng quay đầu nhìn qua.

Lan quý nhân cũng nhìn thấy tiểu cô nương, nàng lập tức xuống giường hành lễ: "Diện kiến Thất công chúa."

"Ngươi là ai?" Thất công chúa giọng còn non nớt, nhưng từ chữ đều được nói rõ ràng

"Thần thiếp là Lan quý nhân." Lan quý nhân nói.

"Lan quý nhân là người nào?" Thất công chúa vẻ mặt mờ mịt.

"Thần thiếp chính là người ở Lưu Hà Các này."

Thất công chúa đánh giá khắp nơi: "Nơi này thật nhỏ, chả thấy chỗ nào tốt cả, bản công chúa muốn đi rồi."

Lan quý nhân 囧 một chút.

Bùi Vân cũng theo sau 囧 một phen.

Cậu mấy ngày nay nghe được rất nhiều sự tình trong cung, biết được phía trên Lan quý nhân còn có tần, phi, quý phi, Hoàng quý phi cùng Hoàng Hậu.

Mẫu phi của Thất công chúa chính là Nghi tần ở trên Lan quý nhân, hơn nữa Nghi tần gia thế cực tốt, lại thấu tình đạt lý nên rất được Long Khánh đế coi trọng.

Nghi tần sinh hạ Thất công chúa không lâu lại có thai, đáng tiếc lại sinh non, khiến thân thể bị thương, không thể hoài thai được nữa. Vì thế Nghi tần lại càng yêu thương Thất công chúa, luôn lo sợ không muốn Thất công chúa phải chịu chút ít thương tổn nào.

Nhưng mà ngay lúc này, bên cạnh Thất công chúa lại không có một cung nhân nào.

Khẳng định là Thất công chúa đem các cung nhân ném ra.

Chắc chắn là Thất công chúa bỏ lại các cung nhân phía sau.

Haizz, tiểu cô nương quá nghịch ngợm rồi

Không biết nguy hiểm!

Bùi Vân phát hiện ra vấn đề thì Lan quý nhân cũng nhìn ra được, chạy nhanh gọi một tiếng: "Thất công chúa! Đừng đi!"

Thất công chúa không thèm để ý.

Bùi Vân đành phải giúp đỡ kêu: "A a a!"

Tiếng "A a a" vừa mềm vừa nhẹ, khác hoàn toàn với những tiếng nói Thất công chúa nghe được hằng ngày. Tiểu cô nương từng bước từng bước đến gần, tò mà mà ngoái đầu nhìn, nàng thấy trong tã lót có hai cánh tay nhỏ mum múp thịt đang không ngừng múa may.

Thật đáng yêu!

Nàng không tự chủ được mà đi đến gần Bùi Vân, hỏi: "Tiểu oa nhi này là ai?

"Thất công chúa, đây là Cửu hoàng tử." Lan quý nhân đi theo ngồi vào bên giường.

"Đây chính là Cửu hoàng tử?" Thất công chúa kinh ngạc hỏi.

Lan quý nhân kinh hỉ hỏi: "Thất công chúa biết Cửu hoàng tử?"

Thất công chúa gật đầu: "Đúng đó, mẫu phi có nói qua, trong cung có thêm một Cửu hoàng tử."

"Nghi tần nương nương nói đúng rồi đó ạ."

Thất công chúa nhìn chằm chằm Bùi Vân xem.

Thật nhỏ.

Thật trắng.

Thật nộn.

Nàng chưa từng gặp một tiểu oa nhi nào đẹp như vậy, nhịn không được vươn ngón tay nhẹ nhàng chọc vào mặt nhỏ của Bùi Vân.

Thật mềm!

Thật nảy!

Thất công chúa tiếp tục chọc chọc chọc.

Này, này tiểu cô nương!

Chọc đến nghiện rồi!

Chọc thủng thì làm sao bây giờ?

Bùi Vân ôm chặt cánh tay Thất công chúa, ngăn cản công cuộc chọc chọc của Thất công chúa.

Thất công chúa cứng đờ người.

"Thất công chúa đừng sợ, Cửu hoàng tử chính là thích ngươi, đang muốn chơi cùng với ngươi."

Một bên Lan quý nhân nói, nàng vẫn luôn nhìn hai đứa nhỏ, nhìn ra được động tác của Thất công chúa rất nhẹ, Cửu hoàng tử cũng không rầm rì, nên cho rằng Bùi Vân thích chơi cùng Thất công chúa.

Khuôn mặt nhỏ của Thất công chúa nghe thấy vậy liền ngẩn ngơ. Lớn lên dưới cánh chim bao bọc của Nghi tần, chưa từng chịu qua một chút thương tổn, dẫn đến các hoàng tử, công chúa trạc tuổi đều không muốn tìm nàng chơi.

Vậy mà hiện tại, Cửu hoàng tử ôm lấy cánh tay nàng, thích nàng, muốn cùng nàng chơi đùa, trong lòng Thất công chúa đột nhiên cảm thấy một niềm vui sướng lớn lao, nàng quay đầu hỏi: "Thật vậy sao?"

Lan quý nhân gật đầu: "Thật đó, ngươi giờ chính là Thất tỷ tỷ."

"Ta là Thất tỷ tỷ?" Thất công chúa lần đầu tiên nghe cái này xưng hô.

"Đúng vậy, còn Cửu hoàng tử chính là Cửu đệ đệ của ngươi."

Thất công chúa như cảm thấy mối quan hệ này thật đặc biệt, lộ ra nụ cười ngọt ngào, nhìn về phía Bùi Vân, nhỏ giọng nói: "Cửu đệ đệ, ta là Thất tỷ tỷ."

Bùi Vân: "......" Nhóc con, ta là ca ngươi.

Thất công chúa lại vui vẻ mà gọi: "Cửu đệ đệ."

"......"

"Kêu Thất tỷ tỷ a."

"......"

"Ngươi như thế nào không nói lời nào a?"

"......"

"Cửu đệ đệ, ngươi chừng nào thì có thể nói nha?"

"......"

Thấy Thất công chúa không có ý tứ rời đi, Lan quý nhân thở phào nhẹ nhõm một hơi, chạy nhanh phái người đi báo cho Nghi tần, đề phòng Thất công chúa lại cáu giận rồi chạy đi.

Vạn nhất xảy ra cái gì ngoài ý muốn, nàng không thể thoát tội, mà Nghi tần cũng thương tâm, đau khổ

Mới được chốc lát, Nghi tần đã mang theo thần sắc vội vàng mà tới.

"Minh Hi!" Nghi tần tiến vào liền gọi.

Thất công chúa quay đầu nhìn về phía Nghi tần: "Mẫu phi!"

"Con như thế nào lại chạy loạn?" Nghi tần chạy nhanh đi tới kiểm tra thân thể Thất công chúa.

"Ta không có chạy loạn, ta vẫn luôn ở chỗ này."

Lan quý nhân trước tiên hướng Nghi tần nương nương hành lễ, sau đó nàng mới nói: "Nghi tần nương nương, Thất công chúa nói không sai, Thất công chúa đá cầu mây cầu đá đến nơi này, sau đó thì vẫn luôn đợi ở đây."

Thất công chúa gật đầu thật mạnh đồng tình.

Nghi tần nhìn về phía Lan quý nhân.

Nàng biết trong hậu cung, Lan quý nhân Ôn Thanh Lan vẫn luôn nổi danh về nhan sắc, hôm nay được nhìn tận mắt, da trắng như tuyết, mắt hạnh luôn đong đầy tình ý, làm người không nhịn được mà tán thưởng, Ôn Thanh Lan quả thật xứng danh mỹ nhân.

Chỉ là Ôn Thanh Lan sắc mặt không tốt lắm.

Nàng mới nhớ tới Ôn Thanh Lan còn trong thời gian ở cữ, liền nói ngay: "Lan quý nhân, ngươi vừa mới sinh hạ Cửu hoàng tử không lâu, không nên xuống giường lâu như vậy, nhanh đi về giường ngồi xuống đi."

Ôn Thanh Lan vốn dĩ thân thể vẫn còn mệt mỏi, đứng đoan trang trong chốc lát mà mồ hôi đã chảy ướt người.

Thật sự cố không nổi nữa.

Nàng cũng không khách khí, chậm rãi ngồi lên giường, sau đó kể lại cho Nghi tần đầu đuôi câu chuyện của Thất công chúa.

"Cửu hoàng tử gọi Minh Hi lại sao?" Nghi tần hỏi.

"Vâng, Thất công chúa thấu tình đạt lý, nghe thấy Cửu hoàng tử gọi mình lại thì liền ở lại cùng Cửu hoàng tử chơi đùa, bằng không, đến cả thần thiếp cũng không chắc đã giữ được nàng ở lại." Ôn Thanh Lan lời ra lời vào đều khen ngợi phẩm chất của Thấy công chúa.

Nghi tần nghe ra được, vô cùng vui sướng, chuyển mắt sang Thất công chúa.

Thất công chúa lại chạy đến bên Cửu hoàng tử.

Nàng lại tiếp tục công cuộc sờ sờ Cửu đệ đệ, sờ sờ mặt nhỏ, sờ sờ tay nhỏ, sờ sờ bộ xiêm y, khuôn mặt Thất công chúa không giấu được niềm vui.

Lần đầu tiên thấy Thất công chúa vui vẻ như vậy, Nghi tần càng thêm hảo cảm với Cửu hoàng tử, cố ý ngó qua xem Cửu hoàng tử, ở trong lòng lại âm thầm khen ngợi Cửu hoàng tử tuấn mỹ:"Cửu hoàng tử lớn lên chắc chắn sẽ có phong tư không ai sánh kịp."

"Nghi tần quá khen." Ôn Thanh Lan cười nói, sau đó gọi cung nhân chuyển ghế dựa đến cạnh giường.

Nghi tần thế mà thật sự ngồi xuống ghế cùng Ôn Thanh Lan nói chuyện.

Bất tri bất giác liền hàn huyên nửa canh giờ.

Lúc này Bùi Vân mệt mỏi, không muốn chơi với Thất công chúa, nhắm mắt lại giả vờ ngủ.

"Mẫu phi, Cửu đệ đệ ngủ rồi." Thất công chúa quay đầu lại nói.

"Chúng ta đây trở về đi, để Cửu đệ đệ ngủ một giấc." Nghi tần nói.

"Ta không quay về, ta muốn chờ Cửu đệ đệ tỉnh."

"Nếu ngươi ở lại đây, Cửu đệ đệ ngủ không ngon, sẽ khóc nháo."

"Vậy, vậy phải làm sao bây giờ?" Thất công chúa quay lại nhìn Bùi Vân, nàng muốn nhìn Cửu đệ đệ cơ.

Nghi tần cười nói: "Chúng ta hai ngày nữa lại tới chơi với Cửu đệ đệ."

"Không cần hai ngày nữa, bản công chúa ngày mai sẽ tới xem Cửu đệ đệ."

"Được được được, ngày mai liền tới xem." Nghi tần dỗ Thất công chúa nói.

Thất công chúa duỗi tay kéo tay Nghi tần nói: "Mẫu phi, chúng ta đi thôi."

Nghi tần nhìn phía Ôn Thanh Lan nói: "Lan quý nhân, ngươi nghỉ ngơi cho khỏe, tránh mệt nhọc, việc hôm nay, đa tạ."

"Nghi tần nương nương không cần khách khí." Ôn Thanh Lan vẫn cố xuống giường hành lễ.

Nghi tần dẫn Thất công chúa đi khỏi Lưu Hà Các.

Thất công chúa vừa ôm cầu mây vừa đi, miệng không ngừng khen Cửu hoàng tử.

Nghi tần cười hỏi: "Minh Hi rất thích Cửu hoàng tử sao?"

"Vâng, đó là đệ đệ của Minh Hi!" Thất công chúa ngẩng khuôn mặt nhỏ kiêu ngạo lên mà nói.

Nghe được hai chữ "Đệ đệ", mặt Nghi tần hiện lên một tia thương sót.

Nàng vốn có thể cho Thất công chúa một đệ đệ để chơi cùng.

Đáng tiếc...... Việc ấy chẳng bao giờ thành sự thặt được nữa.

"Mẫu phi, người xem bên kia." Thất công chúa đột nhiên chỉ hướng cách đó không xa.

Nghi tần quay đầu nhìn lại.

Mấy cái cung nhân đang phá Lương Phong Đình.

Lương Phong Đình có một núi giả, là chỗ Thất công chúa mỗi ngày đều đi qua chơi, bây giờ lại phá đi, Thất công chúa về sau còn chỗ nào để chơi?

Nàng lập tức kéo cung nhân dò hỏi nguyên nhân.

Cung nhân chạy vội trở về nói: "Nương nương, thái giám quản sự nói, Lương Phong Đình vốn là không có vấn đề gì, nhưng đêm qua sấm sét ầm ầm lại mưa rền gió dữ, bị tổn hại."

Nghi tần nhìn qua đình hóng gió: "Vậy đem người đến tu sửa không được sao? Vì sao phải phá đi?"

Cung nhân nói: "Bởi vì nó sụp."

"Sụp?"

Cung nhân gật đầu: "Vâng, cũng không biết nơi nào bị tổn hại, một canh giờ trước đình đột nhiên sụp một góc, cũng may trong đình không người, nên cũng không có người nào bị thương, Hoàng Hậu nương nương biết được chuyện này, mới lệnh phá đình, tránh cho người nào bị thương."

Nghi tần kinh hãi hỏi: "Ngươi nói đình sụp lúc nào?"

Cung nhân đáp: "Một canh giờ trước."

Một canh giờ trước?

Một canh giờ trước Thất công chúa còn đang ở Lưu Hà Các!

Nếu không phải Cửu hoàng tử lưu lại nàng, nàng tất nhiên sẽ chạy đến Lương Phong Đình chơi đùa, như vậy sẽ, sẽ, sẽ......

Nghi tần không dám nghĩ tiếp, trong lòng đã bị suy nghĩ ấy doạ sợ, không tự chủ được mà nắm chặt tay nhỏ của Thất công chúa.

"Mẫu phi, đau." Thất công chúa nhăn mày kêu.

Nghi tần chạy nhanh nới lỏng tay, ngơ ngẩn nhìn khuôn mặt nhỏ của Thất công chúa, sau một lát đột nhiên nói: "Minh Hi, con nói không sai, Cửu hoàng tử là đệ đệ của con!"

Tác giả có lời muốn nói: Thất công chúa: Cửu đệ đệ đáng yêu! Thích! (*^__^*) hì hì......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.