Long Khánh đế biết không?
Lại nói, từ lúc sinh ra đến giờ, cậu vẫn chưa được nhìn mặt người cha này đâu.
Bùi Vân đột nhiên ý thức được, mụ mụ nhà mình không được sủng ái.
Sinh được đứa con rồi mà vẫn không được sủng ái?
Nguyên do gì đây?
Phạm sai lầm?
Nhan sắc?
Tính cách?
...... Cậu nhìn lại Lan quý nhân ôn nhu xinh đẹp, thật sự không nghĩ ra được vì sao Lan quý nhân không được sủng ái. Nhưng mà sự thật chính là nàng không được sủng ái.
Lan quý nhân hình như không thèm để ý cái này, nàng vẫn ôn nhu chăm sóc cậu.
Không được!
Lan quý nhân không thèm để ý, cậu để ý!
Cậu thật vất vả mới có một mụ mụ, nhất định phải giúp mụ mụ đi lên đỉnh cao nhân sinh.
Cậu cự tuyệt Lan quý nhân muốn tiếp tục đút sữa, nằm lại lên giường bắt đầu rối rắm tự hỏi chính mình hiện tại có thể làm gì.
Mãi không nghĩ ra được chính mình có thể làm gì, một quả cầu nhỏ lăn vào trong tầm mắt
Nhìn đi nhìn lại, là một quả cầu mây
Theo sau có một tiểu cô nương tầm 3 tuổi đuổi theo cầu mây chạy vào, sau khi đuổi kịp cầu mây, tiểu cô nương theo bản năng quay đầu nhìn qua.
Lan quý nhân cũng nhìn thấy tiểu cô nương, nàng lập tức xuống giường hành lễ: "Diện kiến Thất công chúa."
"Ngươi là ai?" Thất công chúa giọng còn non nớt, nhưng từ chữ đều được nói rõ ràng
"Thần thiếp là Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-gia-de-nhat-phuc-tinh/3122292/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.