*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đàm Dĩnh vừa đem tô mì sợi đã nấu xong đặt lên bàn, Thẩm Lương Thần cũng vừa lúc từ cầu thang bước xuống, cô kéo ghế ra ngồi, miệng nhịn không được than thở, "Ngay cả người bị thương sắp tàn phế như em anh cũng ăn hiếp, anh thật là có ý tốt a."
Người đàn ông kia nghiêm trang liếc cô, "Giúp em nếm thử tay nghề ấy mà, em vội vàng kết hôn như vậy, nhất định phải làm cho hắn ta không biết được tật xấu của em mới được. Vậy mà còn không biết cảm ơn anh nữa?"
Dù sao lúc nào anh cũng mang bộ dáng nguỵ biện như vậy, Đàm Dĩnh không tranh hơn thua được với anh, dứt khoát ngồi ở đó rót nước, chậm rãi uống vào.
Thẩm Lương Thần ngồi xuống cũng không động đũa, đầu tiên là quan sát bát mì sợi kia, nhìn chung vẫn không khác gì so với bát mì khi xưa anh thường ăn, thiếu mỗi trứng gà, nhưng lại được bỏ thêm mấy con tôm. Hơn nữa cô vẫn còn nhớ rõ anh không thích cao lương mỹ vị gì, chỉ cần cho vài lá rau xanh, một sự kết hợp đơn giản thôi, anh vừa nhìn lại thấy nhẹ nhàng khoan khoái và hấp dẫn
Lúc anh bắt đầu nhấc đũa lên, nhịn không được liền tưởng tượng, cô bây giờ không phải cũng nhớ khẩu vị của Trình Quý Thanh sao, cái hắn thích, không thích, tất cả mọi thứ cũng giống như lúc trước cô nhớ thói quen của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-duong/2181775/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.