Không ai chịu được hấp dẫn như vậy, Đàm Tử Dực tất nhiên cũng không được. Đều là con trai hai mươi nồi bánh chưng rồi, muốn làm cái gì với nhau lại quá rõ ràng.
Đàm Tử Dực nắm lấy cái tay đang không an phận của Hoàng đồng học, lấy lại bình tĩnh, hỏi cậu:”Nghĩ kỹ chưa?”
“Dạ? Nghĩ cái gì ạ?”
Ánh mắt Hoàng đồng học đã không còn tỉnh táo, cậu lén lút dự định làm việc này đã lâu, sau khi kết thúc thi đại học muốn cho học trưởng một niềm vui bất ngờ.
Thời gian dài như vậy học trưởng đối với cậu tốt bao nhiêu, cậu biết rõ ràng, nhưng mình toàn làm cho đối phương thất vọng, Hoàng đồng học rất hổ thẹn.
Thích một người vốn là một chuyện đáng yêu tốt đẹp, nhưng cậu để học trưởng thích đến ba năm lại giống như rất giày vò anh, mỗi lần Hoàng đồng học nhớ tới lúc, học trưởng hỏi cậu có còn thích bạn học cùng bàn hay không, cậu đều cảm giác mình chính là đứa khốn nạn ngu xuẩn.
Hiện tại, cậu không còn ngu như vậy, rõ ràng cậu không muốn rời xa học trưởng, cậu muốn đối tốt với đối phương, muốn làm đối phương hài lòng, nhớ những lúc anh ấy đối xử với mình không giống như với người khác, cũng muốn đối xử như thế với anh. Hoàng đồng học nói:”Học trưởng, anh chưa hôn em à.”
Đàm Tử Dực tự xưng là người định lực tốt, chỉ có đối mặt với Hoàng đồng học thì như mất đi lý trí.
Lúc hai đôi môi dán vào nhau , Đàm Tử Dực phát hiện người trong ngực đang phát run, anh ôm thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dong-hoc/1310420/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.