Hoàng đồng học phùng má: “Em cũng không còn là trẻ con, xem 《 Crayon Shinchan 》 làm gì ạ?”
Đàm Tử Dực nở nụ cười: “Cái này đúng là không thể cho trẻ con xem.”
Anh bỏ ôm Hoàng đồng học, giúp cậu rửa bát, lúc hai người rửa tay, cũng không biết là cố ý hay là vô tình, tay đều chạm vào nhau.
Đều thu dọn xong cả rồi, Hoàng đồng học cúi đầu ôm mèo ngồi ở trên ghế salon đờ ra, Đàm Tử Dực ngồi xuống tiến sát lại gần cậu, mạc danh kỳ diệu cảm thấy bầu không khí không đúng lắm.
Thật đúng là dù là người lão luyện, ở trước mặt người mình thích cũng chẳng biết phải làm sao.
Đàm Tử Dực chuyển kênh tới tới lui lui, dù sao TV luôn ở chế độ mute, hai người ai cũng không có tâm tư để xem.
“Anh muốn đi ngủ chút.” Đàm Tử Dực đứng lên, hỏi cậu, “Em có muốn không?”
Hoàng đồng học giương mắt liếc anh một cái, sau đó nhỏ giọng nói: “Em, em không mệt.”
Đàm Tử Dực nhìn Đại Hoàng, vào lúc này lại cảm thấy GATO với cả mèo của mình.
“Được, vậy em cứ tự chơi ở đây nhé.” Anh bỏ điều khiển từ xa xuống, lên lầu đi vào phòng ngủ, trước khi vào phòng còn cố ý ló đầu xuống, liếc mắt nhìn Hoàng đồng học ở dưới, lại đúng lúc chạm mắt với ánh mắt cũng đang nhìn lén của cậu.
Anh hướng về người phía dưới lầu cười cười, sau đó trở về phòng.
Hoàng đồng học một mình ngồi ở dưới lầu, cầm lấy chân mèo, nói: “Học trưởng có mất hứng hay không vậy?”
Mèo béo không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dong-hoc/1310419/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.