Dịch giả: Hoangtruc
Nhan Lạc Nương nghe ra trong lời con rắn lục này có vẻ không có đại thù với tổ sư, có lẽ còn có chút liên quan sâu xa, bèn trầm ngâm một chút rồi hỏi:
- Cung Quảng Hàn vắng vẻ, không biết tiền bối có quan hệ sâu xa gì với tổ sư?
Nhan Lạc Nương thường không hay khách sáo với người khác, lòng có thắc mắc sẽ hỏi thẳng ra ngay.
- Xem ra ngươi thật sự không phải nàng ta rồi. Mới nãy nhìn thấy ánh trăng trong vỏ kiếm trút xuống, còn tưởng nàng ta đã trở về.
Rắn lục nhỏ yếu ớt nói.
Lúc này Trần Cảnh đang đứng bên cạnh nhìn, đột nhiên hỏi:
- Tiền bối có cần chúng ta làm giúp chuyện gì?
Hắn nhìn ra hành động của con rắn lục nhỏ này rất khó khăn, như thể phải chịu phong ấn.
- Trên người ta có phong ấn, các ngươi lại không thể giải được.
Răn lục không giấu diếm mà nói thẳng.
Lúc này Nhan Lạc Nương mới nói:
- Tổ sư đã biến mất hơn một ngàn năm rồi, mà những thần tiên năm đó cũng đã sớm biến mất không chút tung tích.
Rắn lục kia vẫn có thể cử động đầu được, nó nói:
- Hóa ra đã qua hơn ngàn năm rồi.
Nói đến đây, đột nhiên nó trầm ngâm một lúc lâu mới nói tiếp:
- Vì sao ngươi lại đến nơi này?
- Tổ sư có di mệnh, nhất định cần đến xem hai bên bờ Huyết hà có hoa nở hay không, nhìn xem có người còn đang chờ đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189411/quyen-3-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.