Dịch giả: Hoangtruc
Miếu thần hiển hóa trong hư không, bàn tay Trần Cảnh trong miếu cũng lật lại, trong lòng bàn tay đã xuất hiện thêm con mị nhãn. Trần Cảnh cảm giác rằng con mắt này còn có điểm thần kỳ phi thường, không chỉ giới hạn ở huyễn pháp mê hoặc.
Chân thân hắn ngồi trong miếu tu hành tế luyện, đệ nhị nguyên ma hành tẩu bên ngoài thế gian nên với hắn cũng không có gì khác biệt. Chỉ thấy miếu thần trên bầu trời càng lúc càng nhỏ, ẩn biến vào hư vô.
Trên sườn núi phía xa xa, Nhan Lạc Nương đã đứng lên, nàng nhìn rồi hỏi:
- Ngài là nguyên ma?
Trần Cảnh nói:
- Lúc chân thân ta tại thế gian, thì ta tất nhiên là nguyên ma. Chân thân không ở đây thì ta chính là Trần Cảnh. Kỳ thật dù là tượng đá hay là nguyên thần thì đều là ta cả, không có gì khác biệt.
Kỳ thật vẫn có điểm khác nhau. Khác biệt lớn nhất chính là tượng đá chân thân Trần Cảnh có chủng thần bên trong, mà trên người nguyên ma lại không có. Còn có thần thông của thân thể nguyên ma này so ra không biến hóa nhiều như thân thể tượng đá.
Nhan Lạc Nương vẫn có chút không thích ứng được, có chút không quen, có cảm giác kỳ cục, thế nhưng nàng vẫn gật đầu nói:
- Rất nhiều người đến nơi này, không rõ có nguyên nhân gì?
- Thiên tượng khác thường, người tu hành tất nhiên có thể biết tới.
Trong đệ nhị nguyên ma còn có ký ức của chưởng môn Triệu Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189407/quyen-3-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.