Dịch giả: †Ares†
oOo
Mê Thiên điệp chợt lóe rồi dung nhập vào trong cơ thể tượng đá, xuất hiện tại vị trí đan điền.
Trong cảm giác của Trần Cảnh, Mê Thiên điệp càng ngày càng thần bí. Sự thần bí đó đến từ chính bộ kinh Hoàng Đình được khắc trên cánh bướm. Qua thời gian dung hòa lâu như vậy, Mê Thiên điệp đã xảy ra những biến hóa thần kỳ, cả Trần Cảnh cũng không thể xác định được rằng đến cuối cùng thì nó sẽ biến thành bộ dáng gì nữa.
Còn một chuyện khiến Trần Cảnh cảm thấy không thể tưởng tượng nổi là, mấy trang kinh Hoàng Đình kia như đã sinh ra từng sợi đạo ý trong lòng hắn, giống như một bầu trời quang đãng vô cùng, qua thời gian dần dần xuất hiện thêm những đám mây.
Trần Cảnh cảm thụ được con bướm trong cơ thể và bia thần Ti Vũ kia.
Một người, khi lâm vào cảnh khó khăn nhất, đều sẽ hướng ra ngoài tìm cách giải khốn khó. Nhưng cả khi bên ngoài cũng không có cách nào, thì chỉ còn có thể tìm cách từ bên trong. Bốn xung quanh rét lạnh, vậy hãy tự ôm lấy hai vai, che lấy một chút ấm áp cho lồng ngực.
Khi Trần Cảnh không thể tìm được cách thoát ra khỏi giếng Tù Long, thì việc duy nhất hắn có thể làm là tìm kiếm sự biến hóa cùng thăng hoa từ chính bên trong bản thân mình.
Long vương cũng không vội. Lão đã chờ nhiều năm như vậy, chờ thêm một chút có lý nào lại không được? Giếng Tù Long vốn có năng lực luyện hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189198/quyen-2-chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.