Dịch giả: †Ares†
oOo
Mưa phùn chẳng biết lúc nào đã từ trên không rải xuống Kinh Hà, như con tằm trước khi chết phun nhẹ ra tơ. Mưa rơi vào trong Kinh Hà rồi tan biến không để lại chút dấu vết. Những chiếc lá cây ướt sũng, chậm rãi ngưng tụ từng giọt nước mưa. Nước theo vân lá chảy xuống, nhỏ giọt ướt đẫm cả một vùng đất.
Máu từ thân Hồng đại hiệp cùng với nước hòa tan vào nhau cùng chảy lan ra mặt đất nâu, nhuộm đỏ cả vùng đất xung quanh nó.
Liên Diệp nhìn thân thể rướm máu khắp nơi của Hồng đại hiệp, trầm mặc một hồi, nói:
- Có nguyện ý theo ta đi Cầu Chân quan chữa thương không?
Hồng đại hiệp như đã không nhận biết được ai ở trước mắt, con mắt nó nhìn hướng Liên Diệp, lại có máu loãng từ trong miệng nó trào ra. Qua một lúc lâu sau, nó mới chậm chạp lắc đầu, thấp giọng nói:
- Hà Bá gia sẽ nhớ kỹ ngươi.
Liên Diệp trầm mặc một hồi, lắc lắc đầu, thở dài một tiếng, nhấc tay bấm pháp quyết. Ở trên đỉnh đầu của Hồng đại hiệp xuất hiện một vầng hào quang màu xanh đậm, rồi như nước suối mà tưới xuống đỉnh đầu nó, dung nhập vào trong cơ thể nó. Tiếp đến, Liên Diệp lại đi tới gần Hồng đại hiệp, đặt một cái bình ngọc nhỏ ở đó. Cuối cùng, y hóa thành một vệt sáng, bay vào trong hư không tối đen.
Mưa phùn mờ ảo dần dần biến thành mưa to như bức màn che trời đất, đánh vào những tán lá cây trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2189193/quyen-2-chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.