Dịch giả: †Ares†
oOo
Trong lúc Trần Cảnh đang bị đại sư tỷ của kiếm phái La Phù đuổi giết dưới trời gió tuyết ở châu Lô, thì Tú Xuân loan tại châu Cửu Hoa lại là dịp xuân về hoa nở. Sau khi Trần Cảnh đi, khúc sông yên ả này đột nhiên vang vọng những tiếng gõ nhịp kỳ lạ từ thượng du truyền lại. Những âm thanh này chấn động trực tiếp lên sắc phù trong linh hồn. Tượng Hà Bá Tú Xuân loan mặc dù không có ý thức, nhưng vẫn đứng hưởng nhang đèn nơi đây, lại không ngừng phun nuốt linh khí trời đất, hút địa khí linh lực khúc sông để tẩy luyện tượng thần. Mà tượng thần lại là bản thể của Trần Cảnh, có liên hệ với thần hồn qua sắc phù, nên có thể đem cảm ứng từ sắc phù truyền cho Trần Cảnh ở ngoài vạn dặm.
Đã là ban đêm, Hồng đại hiệp đi vào trong miếu Hà Bá, nói to:
- Hà Bá gia, Long Vương gia điểm danh rồi.
Tượng Hà Bá vẫn không nhúc nhích, cũng không có bất kỳ hồi âm nào, giống như một vật chết. Trong trí nhớ của Hồng đại hiệp, từ suốt một năm trước, Trần Cảnh đã không xuất hiện, cũng không nói một lời nào.
Điều này làm Hồng đại hiệp cực kỳ sốt ruột. Kinh Hà Long Vương điểm danh là không thể không đi, nếu không đi, sẽ bị lột thần vị, sau đó hồn phi phách tán. Thế nhưng nó cũng chẳng biết phải làm sao, chỉ có thể đợi tới mỗi đêm lại chạy vào miếu mà la lên.
* * *
Kinh Hà bắt nguồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2188883/quyen-1-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.