Dịch giả: KìNgộ
oOo
Rõ ràng kiếm cương của Mê Thiên kiếm trong tay Trần Cảnh chưa thể ngưng thật như đối phương, mà đối phương cũng biết thuấn kiếm thuật, phản ứng cùng tâm tính giữa ranh giới sống chết càng không hề kém cạnh so với hắn, hiện tại chỉ có thể đấu bằng kiếm quyết. Trước kia, mỗi khi Trần Cảnh thi triển kiếm thuật, người đối mặt với ánh kiếm của hắn sẽ có một cảm giác như mê man chìm vào ảo cảnh, giống như thấy hàng ngàn hàng vạn chuôi kiếm cùng phóng tới, thân thì bị vây trong đó không biết phải ngăn cản thế nào, mà trong tình cảnh ấy, chỉ chần chờ một chút thôi thì đã bị kiếm gọt thành bộ xương. Còn bây giờ, kiếm cương đã hình thành, cộng thêm bộ kiếm thuật được thi triển ra, đã tạo nên một vòng xoáy vô hình quấy động chu vi ba trượng. Người đứng ngoài nhìn vào, sẽ chỉ thấy trong không gian trong vòng ba trượng bị một cơn tuyết trắng bao phủ.
Trong mắt nữ đạo nhân hiện lên một tia cực nóng, thân thể đang tung bay bỗng nhiên bất động, kiếm chiêu phá không bay ra từ ngón tay, lượn vòng xung quanh cơ thể nàng ta. Ánh sáng lóe liên tục, mỗi lần lóe lên lại thấy một luồng ánh kiếm tuôn ra mãnh liệt.
Nữ đạo nhân ngửa mặt, nâng hồ lô rượu trong tay lên.
Bỗng nhiên, ánh kiếm mãnh liệt xẹt qua yết hầu xinh đẹp của nữ đạo nhân, lưu lại một vệt máu. Thế nhưng, nữ đạo nhân vẫn thản nhiên uống rượu, dường như người bị thương không phải là nàng ta vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dinh/2188881/quyen-1-chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.