Chỉ chốc lát sau đã có một nhóm trăm người từ phía xa chạy tới.
Người cầm đầu thật sự là môn chủ Luyện Ngục Môn, Luyện Ngục Ma Tôn!
Theo sát phía sau ông ta chính là hai gã trưởng ngục của Luyện Ngục, sau nữa chính là một đám có chiến lực cao của Luyện Ngục Môn.
Thế này, tức là tất cả các thành viên chủ chốt của Luyện Ngục Môn đều đã ra mặt!
Bạch Hổ đứng lên, nhìn thấy đám người chạy đến đây, không khỏi văng tục một câu.
Thế này thì chơi kiểu gì được nữa?
“Hôm nay tất cả người của La Sát Đường chúng mày đều sẽ phải chết!” Luyện Ngục Ma Tôn không vội vã ra tay, nhìn về phía Bạch Hổ, tức giận nói.
Giọng nói khàn khàn ấy giống như ác ma đến từ địa ngục: “Mày giết phó môn chủ của Luyện Ngục Môn, cùng với hai vị Ngục Vương của tao, trước khi mày chết, tao nhất định sẽ cho mày nếm cảm giác sống không bằng chết!”
“Ngớ ngẩn!” Bạch Hổ hít sâu một hơi, đè ép ngụm máu đang cuồn cuộn dâng lên trong cổ họng, gằn giọng đáp lại: “Chỉ bằng Luyện Ngục Môn của ông sao? Nói cũng không biết ngại!”
“Chẳng bao lâu nữa mày sẽ biết ai mới là kẻ ngớ ngẩn!” Giọng nói của Luyện Ngục Ma Tôn lạnh băng.
“Luyện Ngục Ma Tôn, Luyện Ngục Môn của ông đúng là ăn gan hùm, dám bắt trọng thần của nước Hoa Hạ, các người thật sự không sợ bị giết sạch sao?” Lúc này, Huyết La Sát đi tới.
“Ha ha, vì sao lại không dám, Hoa Hạ rất mạnh sao?” Luyện Ngục Ma Tôn khịt mũi coi thường:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-de-ngam-cua-tieu-chau/1650214/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.