Tiếng chuông báo thức vang lên. Hôm nay cô có hẹn bạn đi mua đồ mà cái tính ham ngủ khiến cô quên hết mọi thứ. Nữ chính của chúng ta Phạm Khiết. Đang chạy đến chỗ hẹn thì cô thấy tờ 500 ngàn đang nằm trên đường, nhào ngay ra đường chụp lấy mà không nhìn đường. Một loạt âm thanh vang lên có người bị xe tông rồi.
Khi mở mắt ra, đập vào mắt cô là một khung cảnh hết sức xa lạ, cô từ từ nhìn xuống cơ thể chợt mắt cô mở to ra tại sao cô lại không mặc quần áo, cả người còn xanh, xanh, đỏ, đỏ khắp người đang bàng hoàn trong cơn ngỡ ngàn cô ngó qua thấy giường mình đang nằm một màu vàng thật chói mắt cô đưa tay ra rờ thử là vàng thật nha. Trong khi nàng còn đang để hồn tận tầng mây thứ chín thì có một giọng nói trầm đục vang bên tai. Còn chưa chịu dậy sao? Sơ Ảnh ngươi muốn gì trẫm sẽ ban cho ngươi , chuyện tối qua không được để cho người nào biết.
Đau đầu quá ngủ một tí dậy chắc đỡ đau. Trong mơ cô nhìn thấy một cô gái khuôn mặt thật xinh đẹp. Ta là Sơ Ảnh linh hồn của cô đang ở trong cơ thể của ta. Tối qua người ta yêu ôm ấp ta, lại gọi tên người mà huynh ấy yêu vì vậy ta tức chết. vậy bây giờ cô hãy sống thay ta, sống thật tốt, toàn bộ kí ức và võ công ta để lại cho cô mong cô hãy chăm sóc Lâm Phong huynh ấy rất tốt. Được rồi ta sẽ giúp cô dạy dỗ tên Lâm Phông huynh của cô thật tốt.