CHƯƠNG 17.
Dật Thanh Trí cúi đầu hôn lên mặt Huyền Nghị, hỏi: “Nghị nhi, thế nào?”
Huyền Nghị hung hăng trừng Dật Thanh Trí lại xoa mặt mình: “Không thế nào cả! Ngươi là Vương gia, nên ngây ngốc làm Vương gia trong phủ! Còn có, ai cho phép ngươi gọi ta là ‘Nghị nhi’! Quá thân thiết đấy! Thật khó nghe! Ta với ngươi còn không có quá thân thiết hiểu chưa!!! Ai cho phép ngươi hôn bậy ta!”
Dật Thanh Trí đặc biệt vô sỉ trừng mắt nhìn: “Không thì sao? Gọi ‘Nghị’ ? Vừa rồi ta nghe được tiểu Nặc cũng gọi hoàng huynh như thế? Sẽ bị loạn nha. Cũng không thể gọi ngươi là ‘Huyền’ đi? Còn có, gần đây ta rất buồn chán, sẽ đi ra ngoài dạo chơi, phủ Vương gia cũng chỉ là một nơi ở tạm mà thôi. Nghị nhi, hôn ngươi là biểu hiện yêu ngươi nha ~ “
“Ngươi…” Huyền Nghị trừng Dật Thanh Trí cả buổi cũng không nói gì ra được một câu.
“Ngươi làm sao mà biết ta là tiểu Nặc?” Huyền Ngôn Nặc nghĩ rất kỳ quái liền hỏi y.
“Ồ ~ Nghị nhi vẫn nhắc tới ngươi. Hắn nói hắn thực sự rất nhớ ngươi.”
“Ồ ~” Huyền Ngôn Nặc cười cong cong đôi mắt, chuyển sang nói với Dật Thanh Thích, “Dật, chúng ta giúp y theo đuổi phụ thân đi?”
Vẻ mặt Dật Thanh Thích không tình nguyện, khí thế vừa rồi toàn bộ không còn, phản bác nói: “Không được. Ta sao có thể gọi đệ đệ là nhạc phụ. Không được không được. Huống chi y còn rất xấu.”
“Không có mà ~” Huyền Ngôn Nặc từ đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-de-cua-hoang-de/3203973/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.