Nghe nói Cơ nương Mỹ nhân trủng đã gần ba mươi, lại còn là một bộ dáng thiếu nữ mười sáu, hiện giờ nhìn nữ tử đứng ở trước mặt, mày liễu mắt hạnh, làn da tinh tế bóng loáng, nhưng mà mặt mày lại lộ ra tang thương duyệt tẫn phong nguyệt. Phượng Thất Tầm khóe môi giơ lên, khom người ôm quyền, "Nghe đại danh Cơ nương đã lâu."
Cơ nương che miệng cười khẽ, hai tròng mắt mị nhãn như tơ, quả nhiên là câu hồn người. "Công tử cũng thật biết nói đùa, nô gia bất quá là một người nữ tử giới hạ lưu, đâu ra đại danh vừa nói? Công tử mời vào bên trong!"
Phượng Thất Tầm gật đầu một cái, bước hai chân đi nhanh vào bên trong.
Sắc trời dần dần tối sầm xuống, trong biệt uyển Mỹ nhân trủng đã bốc cháy lên ngọn đèn dầu, đèn lồng lửa đỏ treo ở trên hành lang, năm mét một cái, không khí kiều diễm của toàn bộ sân bị đập tan.
Kỳ quái chính là, Mỹ nhân trủng là nơi phong nguyệt, nhưng mà Phượng Thất Tầm một đường đi tới, vẫn chưa nghe được thanh ngữ dâm lãng, thậm chí thanh âm nam nữ trêu đùa đều không có.
Trong lòng nàng tự nhiên nghi hoặc, bất quá trên mặt cũng không có biểu hiện ra ngoài, mà tự nhiên đi theo phía sau Cơ nương, dường như không có việc đánh giá bố cục Mỹ nhân trủng.
Không bao lâu, các nàng đi tới một chỗ thính đường. Thính đường bài trí cực kỳ đơn giản, bàn ghế bình phong đầy đủ mọi thứ, trong bồn góc tường sứ Thanh Hoa gieo trồng một gốc cây hình dạng hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-dau-chi-dich-nu-muu-cung/1173983/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.