Từ sau buổi tiệc rượu mừng Vân phi mang long thai, Lê Ứng Thiên vẫn không ngừng âm thầm diệt trừ phe phái nhà họ Nguyễn.
Tuy so với lúc hắn mới lên ngôi, gia tộc của thái hậu đã dần dần suy yếu, nhưng muốn nhổ cỏ tận gốc cũng không thể chỉ mất một sớm một chiều. Ngày ấy Lê Ứng Thiên và Lê Nguyên Phong kẻ tung người hứng gài bẫy Đinh Vĩ Văn, thật ra mục đích chính không phải muốn lấy mạng hắn, mà là muốn từ việc tịch thu gia sản điều tra ra dây mơ rễ má giữa họ Nguyễn và các quan viên khác trong triều. Sau đó, hoặc theo dõi tra ra sai phạm, hoặc vu oan một số tội danh không liên quan để dần dần giảm đi ảnh hưởng của nhà họ Nguyễn.
Một khi đã bị hoàng đế chèn ép, thì trước mắt chỉ có hai con đường: một là vác cuốc về quê cày ruộng, hai là tạo phản. Với địa vị hiển hách suốt bao nhiêu năm nay của họ Nguyễn thì khả năng cả dòng tộc chấp nhận kéo nhau về vườn là rất thấp. Thế nên, trước khi vây cánh trong triều bị Lê Ứng Thiên hoàn toàn cô lập, họ nhất định sẽ phản công.
Muốn lật đổ Lê Ứng Thiên, ngoài việc phải tìm một người có danh phận thích hợp để đưa lên ngôi, việc giảm bớt hậu thuẫn về tài chính và quân đội của hắn cũng là một yếu tố vô cùng quan trọng. Nàng thân là hoàng hậu, lại là cầu nối giữa Lê Ứng Thiên và nhà họ Lý, muốn được yên thân cũng khó. May mắn là nàng vẫn còn có Lê Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-cung-ky-ngo/2881045/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.