“Khách quan a, mời vào mời vào”
“Khách điếm của các ngươi có thứ gì ngon, cứ trực tiếp mang lên đây cho bổn thiếu gia”
“Có ngay đây, có ngay đây a”
“Giang..Giang công tử!!!”
“Ầy, mấy vị huynh đệ này, không phải chủ tử của các ngươi đã nói rất rõ rồi sao, đêm nay phải hảo hảo phục vụ bổn công tử đấy”- Khóe môi ta không kìm được mà khẽ nhếch lên cao. Nhìn biểu cảm của mấy tên sai dịch này biến hóa liên tục, tâm trạng ta cũng được cải thiện hơn rất nhiều.
“A Li...A Lâm!!!”
“Cha! Nương!”
“Mọi chuyện thu xếp ổn thỏa cả rồi chứ?”
“Đều xong xuôi hết rồi thưa cha nương. Cũng chỉ đáng tiếc là ngày mai ta đã phải theo Giang công công tiến cung rồi, chỉ có thể ở bên cạnh sum họp với cha nương nốt tối hôm nay thôi”
“A Lâm! Ngươi cũng không thể nói như vậy, sau này ngươi vẫn đến thăm cha nương được mà”
"Cạch!"- Đĩa thức ăn đầu tiên cuối cùng cũng đã được dọn lên bàn, rồi cứ thế hết đĩa này đến đĩa khác được các tiểu nhị lần lượt mang lên, hương thơm ngào ngạt bắt đầu thi nhau bốc lên nghi ngút.
Trong khách điếm, tiếng người uống rượu thảo luận sôi nổi không khắc nào ngưng được. Bên ngoài, tiếng bàn tán cũng ồn ào, nhộn nhịp không kém. Những chiếc đèn lồng giăng sáng hai bên đường lớn, chạy dọc trên khắp những cành cây và những mái ngói. Người dân kinh đô đi qua đi lại tập nập. Những hàng quán ven đường đông vui không sao tả xiết. Tiếng ầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-cung-ki-su-chuyen-tinh-yeu-cua-dai-noi-tong-quan-thai-giam/2305437/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.