Đêm hôm đó, Phó Cẩm Họa ngồi cẩn thận khâu lại những chỗ rách, cả đêm không ngủ. Đợi đến ngày hôm sau khi Chân Phiến đến xem liền kinh ngạcnhận ra, chỗ rách đó nhìn từ bên ngoài vào đã không còn dấu vết gì,không thể nhận ra chút sơ hở, nhưng nhìn vào bên trong lại thấy thêu một đóa hoa đỏ rực.
Chân Phiến nói liến thoắng, kể hết những sự tích của Ngu Tấn Thanh từ khi còn nhỏ, Phó Cẩm Họa ngồi một bên yên lặng lắng nghe, trong lòngthấy êm dịu đi rất nhiều. Nghe đến đoạn mấy ngày trước Ngu Tấn Thanhcưỡi ngựa, làm rách góc áo choàng ngự ban, trong lòng nàng chợt động,liền bảo Chân Phiến lấy trộm tấm áo choàng đó đưa đến cho nàng, khôngđược làm ầm ĩ lên.
Đêm hôm đó, Phó Cẩm Họa ngồi cẩn thận khâu lại những chỗ rách, cả đêm không ngủ. Đợi đến ngày hôm sau khi Chân Phiến đến xem liền kinh ngạcnhận ra, chỗ rách đó nhìn từ bên ngoài vào đã không còn dấu vết gì,không thể nhận ra chút sơ hở, nhưng nhìn vào bên trong lại thấy thêu một đóa hoa đỏ rực.
“Tứ cô nương, đây là hoa gì?”
“Đây là hoa bỉ ngạn”
“Hoa này nở ở đâu? Vì sao tôi chưa thấy bao giờ?”
“Bởi vì nó là loài hoa nở trên đường xuống suối vàng, có thể gợi lạinhững ký ức khi còn sống của người chết…” Phó Cẩm Họa nói đến đây bènngừng lời, cười có phần thê lương.
Chân Phiến định đem áo choàng đến cho Ngu Tấn Thanh, trước khi đi Phó Cẩm Họa gọi cậu ta lại, nói: “Hay là, hay là để ta tự mình đem đi…”
Phó Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-cung-cam-tu/59986/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.