Lời thề trong tình yêu nam nữ chỉ như làn khói mong manh, vĩnh viễnkhông thể nào dừng lại ở thời khắc đẹp đẽ nhất, nhưng lời hứa của đạitrượng phu thì khác, đầu có thể rơi, nhưng lời hứa không thể không hoànthành.
Phó Cẩm Họa biết Ngu Tấn Thanh chắc chắn đã dùng thứ thuốc gì đó nênmới để lại vết sẹo lâu dài trên tay, nàng cảm thấy không nỡ, bèn khẽnói: “Cần gì phải khổ như vậy? Huynh và ta không cùng chung một conđường, huynh xa lánh bụi trần, làm bạn cùng quyển kinh chén trà, còn tarơi vào vòng luân hồi không thể siêu thoát. Con đường này gập ghềnh quá, cũng gian nan quá, ta chẳng thà một mình gánh chịu, cũng không muốn làm liên lụy đến những người khác. Tối nay, sống hay chết ta còn chưa biếtđược, huynh bảo ta làm sao có thể nói đến chuyện ái tình?”
“Tối nay là đêm sinh tử của ai, nàng không đoán được, nhưng ta đãtính toán xong, nàng đừng lo sợ bất an nữa. Trong mắt ta, nàng khôngphải là người con gái yếu đuối không nơi nương tựa như thế, nàng mưulược, gan dạ và hiểu biết…”
Ngu Tấn Thanh nói đến đây, Phó Cẩm Họa ngẩng đầu nhìn chàng khôngnhịn được cười, khóe mắt lấp lánh dòng lệ, vừa tinh nghịch vừa khiếnngười ta thương xót.
“Sao nàng lại cười?” Ngu Tấn Thanh cười có phần bất lực, trong mắt đầy vẻ thương yêu không sao che giấu được.
Phó Cẩm Họa xấu hổ, cuối cùng cũng đành bẽn lẽn nói: “Ta cười vì tađoán được vì sao huynh lại giữ ta lại.” Có lẽ nhận ra Ngu Tấn Thanh đang rất muốn nghe nàng nói tiếp, nàng nhướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-cung-cam-tu/59985/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.