Giờ mẹo* vừa đến, Chiêu Dương đế ngự tọa bên trong Tuyên Đức Điện, sau khi vang lên ba hồi gõ, triều thần nối đuôi nhau mà vào, sau đó phân ra hai bên, bắt đầu một ngày lên triều.
— giờ mẹo: 5 đến 7 giờ sáng
Các bộ quan chức từng người tiến lên tấu chuyện, tất cả đều chỉ là mấy chuyện vụn vặt. Chúc Vân Cảnh hiện tại đang đứng vị trí đầu bên tay trái Chiêu Dương đế, lúc lắng nghe tỏ vẻ mất tập trung. Mấy ngày qua hắn vẫn luôn trong trạng thái ngủ say không tỉnh như vậy, cho dù lúc này đang đứng trong triều, thì nét mặt vẫn tỏ ra mệt mỏi, trong đầu thì rối bời, hai mi mắt trên dưới không ngừng đánh nhau, cứ như là bất cứ lúc nào cũng có thể ngủ thiếp đi.
Hạ Hoài Linh đứng ở vị trí bên phải hơi chếch vào trung tâm, trong lúc vô tình có nhìn qua bên Chúc Vân Cảnh nhiều lần, cho dù thứ hắn nhìn thấy chỉ mơ hồ là một bên gò má.
Ban nãy khi Chúc Vân Cảnh đi tới, Hạ Hoài Linh có chú ý thấy sắc mặt đối phương không tốt lắm, dường như trong một khoảng thời gian dài người kia đều là bộ dáng như vậy, không hề có tinh thần, vẻ mặt thì tiều tụy, cũng không biết rốt cục là bị bệnh gì.
Đã vào tháng tư mùa hạ, khí trời dần nóng lên, mọi người ai nấy đều đổi sang y phục mỏng, duy chỉ có Chúc Vân Cảnh dường như vẫn còn mặc tận hai lớp áo bên trong triều phục, nhưng không thể che giấu đi thân thể gầy gò, cứ như chỉ cần gió vừa thổi liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-an-hao-dang/735579/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.